Sở Thiên Thư đâu ngờ rằng người mà chàng cần tìm, tức phụ thân của Tề Tấu Ngọc, Tề Cẩn Minh đang đối diện với giây phút sinh tử. Võ Đang ngũ lão đang vây chặt Tề Cẩn Minh và Tiêu Quyên Quyên vào giữa nhưng thủy chung Tề Cẩn Minh vẫn không chịu xuất kiếm.
Ngọc Chân Tử lại hỏi:
- Tề Cẩn Minh, ta đếm đến ba nếu ngươi không xuất kiếm mà vẫn dùng thủ đoạn vô loại đó thì tức là ngươi tự tìm cái chết đấy!
Ngọc Hư Tử cười nhạt rồi tiếp lời:
- Không sai, bình thường có thể Võ Đang ngũ lão chúng ta không thể giết kẻ trong tay không có tấc sắt, nhưng hiện tại chúng ta phải báo thù, dù hắn giở bất kỳ thủ đoạn nào đi nữa thì công tử cũng không thể không giết hắn.
Tề Cẩn Minh nói một cách thản nhiên:
- Giết thì giết, hà tất phải đa ngôn!
Ngọc Chân Tử liền đếm một... hai... ba!
Nhưng Tề Cẩn Minh vẫn không xuất kiếm.
Ngọc Chân Tử nộ khí quát lớn:
- Tiêu Quyên Quyên, ta cho ngươi cơ hội cuối cùng đấy! Việc này không quan hệ gì đến ngươi, ngươi muốn đi thì hiện tại vẫn còn kịp!
Tiêu Quyên Quyên cũng học cách nói thản nhiên của Tề Cẩn Minh:
- Ta cũng nhắc lại một lần nữa, ta và chàng sinh tắc đồng sinh, tử tắc đồng tử. Các ngươi muốn giết chàng thì hãy giết ta trước.
Ngọc Hư Tử chau mày rồi hạ lệnh:
- Động thủ!
Ngọc Hư Tử và đạo sĩ trẻ Xung Linh, một kẻ có thâm thù bị Tề Cẩn Minh hủy dung diện, một kẻ có đại hận là sư phụ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ao-kiem-linh-ky/841005/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.