Trong lòng mỗi người đều mang những tâm sự khác nhau mà cố ăn nốt bữa cơm, bốn người bước vào thang máy ở đối diện đi xuống dưới tầng, Thương Tịnh thấy Cố Thùy Vũ từ đầu tới cuối không hề tiết lộ với vợ mình chuyện bị uy hϊế͙p͙, cô cho rằng anh sợ vợ mình lo lắng, trong lòng cô khẽ đau nhói. Hai người họ đừng cùng nhau trông rất xứng đôi vừa lứa, còn cô, chẳng qua chỉ là sự thách thức đối với một người đàn ông có thói hư tật xấu đầy người mà thôi. Nghĩ tới đây, cô suýt nữa muốn tát cho mình một cái, tại sao cô lại thích người đàn ông hư hỏng này cơ chứ? Chắc chắn là do cô nhất thời kϊƈɦ động, chỉ cần qua vài ngày là tốt hơn thôi. Cô nghĩ vậy.
"Sao, đi đâu trước?" Cố Thùy Vũ khởi động xe, tiện miệng hỏi.
"À, thị trưởng Cố, có thể tiễn anh và chị Chu về nhà trước, sau đó tôi mượn xe đi chơi được không ạ? Tôi và Chu Trì đều có bằng lái rồi" Thương Tịnh ngồi ở ghế sau, nở một nụ cười tiêu chuẩn.
Hóa ra cô có ý này. Chu Vân coi thường sự tính toán này của cô.
Cô bé này còn biết Chu Trì đã có bằng lái? Đúng là hiểu nhau ghê. Cố Thùy Vũ điều khiển lại kính chiếu hậu, cười lạnh, "Cứ bình tĩnh, muốn đi chơi thì đi ban ngày thôi, trước tiên cứ đưa Chu Trì về trường, rồi sau đó đưa cô về". Hừ có điên thì anh mới để hai người bọn họ ở cùng nhau.
Người đàn ông này nghĩ rằng cô thích ngồi xe của anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ao-mu-chinh-te/227323/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.