Đợi một vị trợ lí chuyên nghiệp đến, Phương Châu bèn nói rõ tình hình với người ta, cũng không gọi Kiều Kiều dậy, cùng Thương Tịnh ra ngoài.
Thươnh Tịnh có chút lo lắng, "Vậy có sao không?"
"Yên tâm, anh có một người bạn là ông chủ tiệm tranh, lần này là mượn trợ thủ đắc lực của ông ấy đến."
"Ồ."
Cuối cùng hai người đến một quán lẩu và hải sản để ăn tối, Thươg Tịnh ăn rất vui vẻ, hai người nói chuyện cũng rất hợp nhau, cảm thấy thời gian trôi qua rất nhanh.
"Em thích ăn như vậy, hôm khác anh lại dẫn em đi ăn quán khác." Phương Châu cười nói.
"Được đấy, Cố Thùy Vũ ngày mai đến, chúng ta cùng nhau đi nhé." Bữa tối anh vẫn còn buổi hèn, Thương Tịnh không để anh đáp chuyến bay đêm, anh đành đặt chuyến bay vào sáng mai.
Trong mắt Phương Châu thoáng qua tia kinh ngạc, "Anh ba đối xử với em như thế nào?
"Cũng khá tốt"
"Khá tốt là được, em đã cứu anh một anh, sau này nếu anh ấy có ức hϊế͙p͙ thì gọi anh, anh sẽ giúp em ra mặt." Phương Châu nửa giỡn nửa nghiêm túc mà nói.
"Anh không bao giờ nghĩ theo chiều hướng tốt hết." Thương Tịnh lườm anh.
Anh hận không thể càng tệ càng tốt. Phương Châu cuối đầu che đi ánh mắt âm trầm, càng tiếp xúc với Thương Tịnh nhiều, anh càng không thể khống chế bản thân mình, vừa nghĩ đến bộ dạng cô ngã vào vòng tay Cố Thùy Vũ nũng nịu, anh liền cảm thấy ghen tỵ đến điên cuồng. Nhưng dù nghĩ đến trong lòng anh rất đau, anh vẫn tỏ vẻ không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ao-mu-chinh-te/736422/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.