Tịch Tiểu Tuyết vốn tưởng rằng việc để người ba nóng tính xin lỗi Hạ An An là một chuyện rất khó khăn, không ngờ Hạ An An vừa mới đến, ba đã chủ động xin lỗi.
Nhóc vui mừng khôn xiết nhìn ba, nếu không có Hạ An An ở đây, lúc này nhóc đã muốn nhào tới ôm ba và hôn một cái.
Cô giáo đã từng nói, biết lỗi mà sửa là điều tốt nhất, ba có thể sửa đổi đã rất tốt rồi!
Hạ An An gật đầu, trên mặt cũng không có quá nhiều cảm xúc: “Không sao đâu ạ.”
Tịch Côn Lâm không ngờ đứa trẻ này lại bình tĩnh đến vậy, đối mặt với lời xin lỗi của một người lớn mà dường như cũng không có nhiều cảm xúc.
Anh ta lại nhớ đến tình trạng tự kỷ của đứa trẻ này mà vợ đã nói trước đó, nên cũng hiểu ra.
“Vậy… các cháu chơi vui nhé? Chú vào trong đây.” Tịch Côn Lâm đã làm những gì cần làm, lúc này ở lại phòng khách cũng thấy ngượng, nên định đứng dậy vào phòng.
Nhưng Hạ An An đã gọi anh lại: “Chú ơi, về chuyện con mèo Ngân Hổ, cháu còn có vài lời muốn nói với chú.”
Tịch Côn Lâm sững người, bỗng nhận ra hôm nay cô bé này không phải đến chơi với con gái mình, mà giống như cố ý đến tìm anh ta.
Hơn nữa lại còn là nói về chuyện con mèo…
Tịch Côn Lâm lập tức thấy đau đầu.
Nhưng vừa mới xin lỗi xong mà quay mặt làm ngơ cũng không hay lắm, anh ta như cầu cứu nhìn vợ đang bưng trái cây ra.
Hà Thước Mạn trừng mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/app-khach-san-meo-tho-nhi-te/2783059/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.