Edit + beta: Herbicides.
Kì thật dù Vân Túc Xuyên ngoài miệng bảo mọi người quan tâm lợi ích của mình trước, nhưng lại ra tay để bảo vệ Giang Chước. Hai người là anh em lâu năm, Giang Chước cũng không phải không biết tính cách của hắn, nghe Vân Túc Xuyên nói vậy, vuốt cằm, cũng không nói gì. Cậu cũng biết một chút về ngoại thương, nhìn qua vết thương của phóng viên kia, biết hẳn là không quá nghiêm trọng, hành động của Vân Túc Xuyên đã nằm trong phạm vi ‘những hành động có thể làm khi khẩn cấp’.
— đây cũng là một đặc điểm của VânTúc Xuyên, tàn nhẫn thì tàn nhẫn, người này còn khá gian xảo, cơ bản làm chuyện gì cũng sẽ không để lại nhược điểm.
Sau một hồi, Hoắc Nham đến gần, nói: “Túc Xuyên ca, một phát súng kia của anh được quá, em đoán tên phóng viên kia sẽ ám ảnh đến già.”
Giang Chước nói: “Đây là cứu hắn, nổ súng chỉ khiến hắn chịu chút đau khổ da thịt, không bắn thì có khi hắn chết rồi. Điểm nghiêm trọng ở đây chính là hành vi cản trở người thi hành công vụ, cũng cần xử lí.”
Hoắc Nham vội bảo: “Vâng, sư huynh nói rất đúng.”
Giang Chước phất tay: “Được rồi, dù sao vụ án kết thúc là được.”
Vân Túc Xuyên nhìn cậu, hơi cong khóe mắt.
Một màn này sau khi được chiếu trong phòng trực tiếp, khán giả đều bình luận:
[ Anh bạn thân họ Vân này hơi tàn nhẫn quá đấy, nói thế nào thì kia cũng là nạn nhân, sau khi tới liền nổ súng. ]
[ Tôi cảm thấy như vậy không hề xấu, trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/app-truc-tiep-thanh-tinh/1251721/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.