Ngôn Tố ngắt lời anh ta, khẽ cười. Sắc mặt Owen dịu đi, “Cảm ơn cậu đã tin tưởng cô ấy.”
“Gì cơ?”
“Tôi rất vui vì cuối cùng cậu đã bắt đầu tin tưởng người khác, chứ không phải nhất mực dùng những số liệu và chứng cứ lạnh lẽo kia.”
“Cậu đang khinh tôi.” Ngôn Tố khẽ nhướng mày.
“Là khen ngợi.”
“Cậu cho rằng tôi sẽ bị thứ vừa cảm tính vừa trừu tượng như “tin tưởng” chi phối sao?” Ngôn Tố lạnh nhạt, “Tôi không cho rằng cô ấy là hung thủ, bởi vì vừa rồi ở hiện trường lúc cô ấy đứng ở phía sau, tôi đã kiểm tra đồ đạc của cô ấy.”
Owen nâng trán.
“Trong phòng tắm chỉ có đồ dùng vệ sinh cá nhân của một người, quần áo trên giường Chân Ái không phải là phong cách của cô ấy mà là của nạn nhân. Bởi vì không có chỗ để nên bày lên giường cô ấy. Cô ấy không ở ký túc xá này. Người không có tiếp xúc sẽ không có thù hận. Nếu có thù hận, xuất phát từ tâm lý so đo, nạn nhân cũng sẽ không bày quần áo lên giường cô ấy. Ngoài ra, máy in là của nạn nhân, Chân Ái đã từng dùng chứng tỏ quan hệ của hai người không xấu.
Trong phòng chỉ có sách trên giá là của Chân Ái. Phân loại theo màu sắc, màu khác nhau sẽ đặt ở tầng khác nhau, và còn sắp xếp theo thứ tự bảng chữ cái. Nơi không ở mà còn sắp xếp thành như vậy, cô ấy mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế(*) nghiêm trọng. Nhưng hiện trường giết người bị đổi đi đổi lại, vết máu ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/archimedes-than-yeu/2078967/quyen-1-chuong-1-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.