Type: Rainax94
Chân Ái dịu dàng nhắm mắt lại, nước mắt hạnh phúc chậm rãi tuôn rơi. Cô được ngâm vào dòng nước ấm áp dịu dàng, cảm giác ấm cúng bình an len lỏi khắp toàn thân. Rất lâu về sau, mỗi lần nhớ tới lá thư này, trong lòng cô luôn dâng tràn một cảm giác ấm áp đến tận xương tủy.
Ngôn Tố, em đã từng thấp thỏm, tự ti mặc cảm, xấu hổ vì quá khứ của mình như vậy. Nhưng tình cảm yêu mến của anh, sự tán thưởng của anh, sự đồng cảm của anh đã kéo em ra khỏi bóng tối và bụi bặm. Em rất thích anh, rất thích bản thân em lúc ở bên anh. Chói chang như thế, ấm áp đến thế. Nguyện giờ phút này dừng lại mãi mãi. Nguyện vĩnh viễn ở bên anh.
Chân Ái nằm trên bồn tắm, mắt lim dim, tiếng nước róc rách bên tai, tựa như cô nhìn thấy ngày xuân về hoa nở, biển rộng trời xanh. Ngôn Tố tắm rồi, thay bộ quần áo màu trắng sạch sẽ, ngồi trong bồn gội đầu cho cô. Cô lười nhác nằm đó, nhàn hạ đến mức suýt nữa ngủ mất. Bỗng nhiên cô tỉnh táo, ngước mắt chăm chú nhìn Ngôn Tố. Anh xắn tay áo, để lộ cánh tay trắng mảnh khảnh. Một tay nâng đầu cô, một tau xoa tóc cô với lực vừa phải.
Bọt xà phòng màu trăng nhảy múa trên đầu ngón tay anh và tóc cô, trơn trượt, tỏa ra mùi hương thoang thoảng. Là dầu gội của anh, mùi hương rất thư thái, không hề mang theo tính xâm lược, vẫn thanh nhã xa cách như anh.
Ngón tay thon dài của anh lướt qua chân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/archimedes-than-yeu/2079005/quyen-2-chuong-7-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.