Trưa hôm sau, Quí gia trang khai đàn cúng bốn mươi chín ngày cho Hồng Diện Tài Thần. Đích thân Quảng Tâm thiền sư và Thập bát La Hán sẽ tụng kinh cầu siêu.
Trêи bàn vong, ngoài trái cây còn có chiếc đầu của Dương Châu công tử Phó Duy Khang.
Chiều xuống thì cuộc tế lễ viên mãn. Quí Thành Lâm cho bày đại yến chiêu đãi quan khách nhất là mấy trăm cao thủ đã khổ công truy lùng hung thủ.
Thành Lâm cao giọng :
- Tại hạ xin mượn chén rượu nhạt để tỏ lòng tri ân chư vị đã hết lòng vì tiên phụ. Nay Âu Dương công tử đã tìm ra hung thủ, giúp tại hạ trả được mối phụ thù, chư vị có thể yên tâm hồi gia. Quí mỗ và toàn gia tộc chẳng bao giờ dám quên ân nghĩa này!
Mọi người hào hứng cạn chén và hết lời khen ngợi Hồng Nhất Điểm.
Quảng Tâm thiền sư hoan hỉ hỏi :
- Vì sao Âu Dương thí chủ lại đoán ra Phó Duy Khang là hung thủ?
Mọi người cũng thắc mắc như vậy nên im lặng lắng nghe. Chính Lan ngượng ngùng đáp :
- Thực ra tại hạ cũng chỉ gặp may thôi! Năm kia tại hạ đi ngang một cánh rừng trêи đất Thiểm Tây, tình cờ phát hiện mười mấy xác chết. Họ đều bị kiếm hạ sát và xương sống bị chẻ làm đôi. Từ đó, tại hạ suy ra con của Thiên Diện đại phu đang điều chế Tứ Bội thần đan. Tiên sư đã qua đời. Vì vậy, họ Hà sẽ nhằm vào tại hạ mà đòi nợ. Nhưng lão ta lại ngán sợ công phu Nhất Điểm Hồng, tất sẽ tìm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/au-duong-chinh-lan/1971902/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.