Đầu tháng mười, Quí Thành Lâm đột nhiên đến Âu Dương gia trang tìm Chính Lan. Chàng vui vẻ hỏi :
- Có việc gì mà Quí đại ca lại lo lắng như vậy?
Chính Lan đã kết nghĩa chi lan với Thành Lâm từ mấy tháng trước.
Họ Quí nghiêm giọng :
- Sùng Trinh Hoàng đế đang lâm trọng bệnh. Quan Bố Chánh Sứ Ty Tích Giang trước đây được Tiên Hoàng ban cho một nhánh Thiên Niên Hà Thủ Ô. Nay được lệnh cho quân hộ tống sứ đem về Bắc Kinh để ngài ngự dụng. Kỳ trân này là vật mà khách võ lâm hằng mơ ước. Vì vậy, sẽ khó mà thoát khỏi cảnh chặn đường cướp đoạt. Lâm Bố Chánh là bạn thâm giao của Quí gia trang nên biết rõ uy danh và bản lĩnh của hiền đệ. Ông ta hết lời cầu khẩn, nhờ ta năn nỉ hiền đệ nhận trách nhiệm mang bảo vật đi Bắc Kinh! Giữa tháng mười phải đến nơi!
Họ Quí chỉ nói đến đấy và nhìn Chính Lan với cặp mắt thiết tha. Chàng cười hỏi :
- Phải chăng Lâm Bố Chánh là người giúp đỡ cho việc kinh doanh của đại ca?
Thành Lâm thú nhận :
- Đúng vậy! Lão mà mất đầu thì ta cũng gặp khó khăn với quan mới!
Chính Lan nghiêm giọng :
- Vì đại ca! Tiểu đệ xin nhận lời!
Thành Lâm cảm động nói :
- Ta lại chịu ân hiền đệ lần nữa rồi!
Dường như biết trước Chính Lan không từ chối, họ Quí đã mang sẵn bảo vật trong người. Gã móc ra một hộp dài độ gang tay, bề ngang hai lóng, trao cho chàng. Chính Lan thấy không có niêm phong,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/au-duong-chinh-lan/1971904/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.