Ôm Phương Thanh Di trong tay, cảm nhận được sự mềm mại của cơ thể người phụ nữ này, hương thơm trinh nguyên xông vào mũi, khiến cơ thể Lâm Húc Dương bắt đầu cảm thấy nóng rực lên, lại thêm với tác dụng của rượu, dường như trong não sản sinh ra một sự thôi thúc.
Bị Lâm Húc Dương ôm chặt, Phương Thanh Di không dám cử động, dường như cảm nhận được cánh tay rắn chắc cùng nhiệt độ cơ thể nóng rực của người đàn ông khiến trong lòng người phụ nữ này càng thêm bối rối.
Trong mơ màng, Phương Thanh Di như có thể cảm nhận được suy nghĩ của Lâm Húc Dương, cô biết mình nên từ chối, nhưng khi lời nói ra đến đầu môi lại biến thành cái cắn môi thật chặt.
Lâm Húc Dương ôm Phương Thanh Di bước vào phòng của người phụ nữ này. Ngày thường anh không dám vào, lần trước anh vào là để chăm sóc cho người phụ nữ say xỉn này.
Căn phòng của người phụ nữ này rất ngăn nắp, mùi thơm sảng khoái toả ra thoang thoảng. Lâm Húc Dương khẽ đặt Phương Thanh Di lên giường, sau đó dùng ánh mắt rực lửa nhìn thân hình mềm mại tuyệt đẹp trước mặt.
Phương Thanh Di vừa về tới nhà, còn chưa kịp thay bộ đồ công sở của mình thì đã dùng bữa cùng với Lâm Húc Dương.
Nút cổ áo sơ mi không biết đã cởi ra từ lúc nào, để lộ ra làn da trắng nõn, đường xẻ rãnh sâu khiến Lâm Húc Dương không thể không liếc mắt nhìn thêm.
Có lẽ là do rượu hoặc mồ hôi, khiến áo sơ mi trắng của Phương Thanh Di hơi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-chu-cuc-pham-cua-toi/1078380/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.