Lộ Hiểu Hiểu biến sắc.
Thẻ thông hành mang song dấu của hai viện nghiên cứu lớn tất nhiên là quá đủ điều kiện.
Nhưng vấn đề là Dung Ngộ chỉ là một minh tinh, không phải nhân viên nghiên cứu, tại sao lại có thể có loại thẻ này?
Cô ta nhìn kỹ, phía trên đúng là ghi tên “Dung Ngộ”.
Dung Ngộ cất điện thoại:
“Giờ tôi có thể vào chưa?”
Lộ Hiểu Hiểu nghiêng người, nhường đường.
Kỷ Mặc Hàn dẫn Dung Ngộ bước lên bậc thềm, đến cửa chính quét thẻ thông hành, nhận diện khuôn mặt rồi đi vào, lên thang máy tiến thẳng vào khu thí nghiệm.
Tuy Kỷ Mặc Hàn chỉ là nghiên cứu viên sơ cấp, nhưng anh là người đầu tiên phát hiện ra vật chất mới, nên có quyền lấy ra, đặt trước mặt Dung Ngộ.
Dung Ngộ lập tức bắt tay vào nghiên cứu.
Phía viện vật liệu đã cung cấp dữ liệu cơ sở, mọi phương diện đều gần như đúng với dự đoán của cô.
Giờ, việc cô phải làm là tìm ra cách biến loại vật chất này thành vật liệu không gian tối ưu nhất.
“A Mặc, mấy loại vật chất này bà cần mỗi thứ một ít.” Cô dặn, “Bà phải bắt đầu tổng hợp nguyên tố, làm thí nghiệm và thu thập dữ liệu. cháu hỗ trợ bà.”
Kỷ Mặc Hàn gật đầu: “Vâng, bà cố.”
Dung Ngộ sở trường nhất là toán học và vật lý, còn về lĩnh vực hóa học vật liệu, cô cũng có nghiên cứu nhưng không chuyên sâu bằng người học đúng ngành như Kỷ Mặc Hàn. Nhiều chi tiết đều phải nhờ anh kiểm soát.
“Tính toán cho thấy, Thạch và graphene có thể tạo ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-co-18-tuoi-o-anh-ha/2886828/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.