Đây không phải là ánh mắt của cô gái lứa tuổi này nên có, bà ta bỗng run rẩy, hạ quyết tâm: “Được, mấy giờ cô đến đây?”Khương Tô nói: “Mười một giờ.
”“Muộn vậy sao?” Bà Trịnh giật mình nói.
Khương Tô lạnh lùng nhìn bà ta.
Bà Trịnh lập tức im lặng ngay.
“Mười một giờ cho tài xế đến đón tôi.
” Khương Tô nói xong, sau đó bổ sung thêm: “Bây giờ mấy người đưa tôi về đi, tôi phải về nhà chuẩn bị.
”——Trương Tiểu Kiều vừa tan học đã nôn nóng chạy về nhà.
Vào trong nhà không thấy ai, cậu ta lập tức gân cổ gào lên: “Mẹ! Mẹ! Mẹ!”Bà Trương đang đắp mặt nạ trên lầu hai nghe thấy giọng con trai lập tức bước xuống cầu thang xoắn ốc: “Sao vậy? Có chuyện gì?”Trương Tiểu Kiều ném cặp sách lên sô pha, đi nhanh về phía này: “Mẹ, hôm nay con thấy mẹ đi cùng mẹ của Trịnh Dung Dung tới trường học.
”Bà Trương không quan tâm lắm: “Ừ.
Bọn mẹ tới đó có chút chuyện, có chuyện gì vậy?”Trương Tiểu Kiều như lơ đênh hỏi: “Con thấy hình như còn có một cô gái nữa, gọi Trịnh Dung Dung đi ra ngoài, sau đó tất cả mọi người lên xe đi đâu đó.
”Bà Trương nói: “À, người con nói là Khương Tô.
”“Khương Tô? Ai vậy?” Trương Tiểu Kiều tò mò hỏi.
Bà Trương không phát hiện ra vẻ mặt khác lạ của Trương Tiểu Kiều, nói: “Chẳng phải lần trước cha con gặp tai nạn giao thông sao…”Bà Trương kể chuyện Khương Tô làm cách nào để cứu Trương Kỳ Phong một mạng, nhưng không nói ra chuyện Trương Kỳ Phong ngoại tình.
“Thiệt hay giả?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-cot-khuong-to/1640301/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.