Mới sáng sớm mà Kỉ Giang cùng Tống Đàm Trạm đã đi đến muốn hỏi danh sách khách mời của khách sạn.
Không có nhiều thời gian vì 9h Tống Đàm Trạm phải kí kết hợp đồng với bên kia.
Tống Đàm Trạm lật tung đống danh sách nhưng không có ai tên Bạch Diệp Chi, Kỉ Giang thấy rõ đôi mắt đượm buồn của Tống Đàm Trạm mặt hiện lên vẻ thất vọng.
Cả một đêm không ngủ sắc mặt Tống Đàm Trạm rất tệ, thêm hy vọng rồi lại thất vọng khiến Tống Đàm Trạm không tự chủ mà chao đảo ngồi phịch xuống ghế.
" Boss, ngài vẫn ổn chứ?"
Tống Đàm Trạm mệt mỏi đưa tay cơi cúc ảo trên ra, bộ ngực rắn chắc ẩn hiện sau lớp áo.
Tống Đàm Trạm đưa tay lên day tâm mi, đôi mắt khép hờ mệt mỏi dựa lưng vào sofa.
" Tôi sẽ cho người điều tra những người trong danh sách này, ngài mau nghỉ ngơi đi 9 giờ bên kia sẽ đến kí kết hợp đồng.
"
Tống Đàm Trạm không mở miệng chỉ mệt mỏi ngồi trên sofa, Kỉ Giang cũng mau chóng lui ra ngoài để Tống Đàm Trạm được nghỉ ngơi.
Kỉ Giang ra đến ngoài cửa thì mệt mỏi lắc đầu.
" Tống Đàm Trạm tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho anh.
"
Tiếng cười chói tai như muốn xé tan bầu trời văng vẳng bên tai Tống Đàm Trạm, một tầng mồ hôi trên trán kèm theo là nước mắt.
" Không! Bạch Diệp Chi em đừng đi! anh xin em.
"
Bóng dáng Bạch Diệp Chi tan biến vào hư vô, miệng Tống Đàm Trạm lẩm bẩm sau đó bừng tỉnh.
" Thì ra chỉ là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-dao-tong-tai-yeu-lai-vo-cu/903929/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.