Nhược Y Y bị Tống Đàm Trạm nhìn làm cô ta trong lòng chột dạ, không dám nhìn thẳng vào mắt Tống Đàm Trạm.
" Nhược gia sống ở thành phố C cũng đủ lâu rồi phải không chú Nhược.
"
Tống Đàm Trạm cầm ly nước trên bàn nhàn nhã đưa lên miệng hắn vừa uống nước vừa hỏi ông Nhược khiến ông ta không hiểu ý tứ trong câu hỏi đó là gì.
" Cũng không đủ lâu cũng chỉ là làm ăn khấm khá hơn chục năm nay.
"
Ông Nhược cười cười nói với Tống Đàm Trạm, ông ta còn tưởng Tống Đàm Trạm quan tâm nên mới hỏi thế.
" Thế chú nói xem sự hưng thịnh của Nhược gia từ đâu mà ra.
"
Tống Đàm Trạm vừa nói vừa xoa chiếc nhẫn trong tay, Nhược Y Y cũng để ý tơi chiếc nhẫn ấy được đeo ở ngón giáp út khiến Nhược Y Y tức đến đỏ mắt.
" Cũng đều nhờ nhà họ Tống giúp đỡ.
"
Ông Nhược có phần khó chịu nhưng vẫn không dám thể hiện trước mặt Tống Đàm Trạm, dù sao cũng đều do Tống Đàm Trạm giúp đỡ gia đình ông thật.
" Đúng, nhưng cháu nghĩ nhà họ Nhược dần quên mất điều này.
"
Tống Đàm Trạm không ngần ngại đáp trả ông Nhược khiến khuôn mặt ông Nhược tức giận đến mức khuôn mặt méo mó.
" Đàm Trạm sao anh lại có thể nói như thế với cha em.
"
Nhược Y Y ở bên cạnh không chịu được nữa cô ta lên tiếng trách móc Tống Đàm Trạm, còn không quên nhõng nhẽo sát lại gần Tống Đàm Trạm.
Tống Đàm Trạm như không để ý đến câu hỏi của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-dao-tong-tai-yeu-lai-vo-cu/903934/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.