Luân Đôn
Hai tháng sau
Luân Đôn không hề thay đổi. Nó vẫn là nơi văn minh nhất trong tất cả các thành phố, thịnh hành với những trò giải trí thô tục cho những kẻ buông thả nhất. Mặc dù mùa lễ hội sẽ không chính thức bắt đầu cho đến mùa xuân, vẫn có những kẻ lựa chọn trải qua lễ Giáng sinh trong thành phố, Lucien là một trong số ấy. Nhưng ở nơi mà những người khác mạo hiểm du hành khỏi Luân Đôn trong những tháng mùa đông giá lạnh để gần gũi với gia đình và bạn bè, Lucien lại nấn ná trong thành phố sau dịp lễ nhằm mục đích trái ngược.
Gã đang cố tránh xa khỏi Aveline. Việc này khó khăn hơn gã tưởng. Gã vẫn không hiểu tại sao cú lướt thoáng qua của một cô gái có thể khiến gã hoàn toàn mê hoặc đến thế. Gã biết nhiều người đàn bà đẹp hơn cô, những người cuồng nhiệt hơn, thời trang hơn. Nhưng Aveline mới là người gã khao khát được ôm trong vòng tay mỗi đêm, không cần biết bao nhiêu gái làng chơi sành sỏi gã từng qua lại. Aveline, người có nụ cười gã muốn lắng nghe nó ngân vang qua những căn phòng tĩnh mịch trong ngôi nhà của gã ở Luân Đôn. Aveline, người với sự nhiệt tình thuần khiết, đã biến khoảng thời gian họ bên nhau trở nên đáng nhớ hơn hết thảy những cô nhân tình thành thạo nhất.
Aveline, người đã không hề tin gã.
Ngồi đây, trước lò sưởi, gã nhìn ánh lửa loang loáng trên những quân cờ đặt trên bàn. Gã nhớ vẻ thẹn thùng khi dạy cô đánh cờ tình trạng khỏa thân. Sự quyết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-dem-dinh-menh/1346414/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.