Tuy rằng Lương Trản cảm thấy rất tiếc nếu Kỷ Đồng Quang từ bỏ cơ hội này, nhưng cô cũng biết rằng đưa ra quyết định thế nào là do Kỷ Đồng Quang. Anh thậm chí còn không nói với ba mẹ, thì rõ ràng là đang thực sự do dự. Lương Trản không biết rốt cuộc là anh đang do dự vì điều gì, cô cũng đã nghĩ tới việc có nên hỏi hay không, nhưng cuối cùng vẫn là không hỏi.
Mỗi người đều có mục tiêu theo đuổi khác nhau, Kỷ Đồng Quang muốn làm thế nào là việc của anh, người ngoài cuộc tham gia quá nhiều vừa chẳng giải quyết được gì lại cũng chẳng có ý nghĩa gì cả.
Sau đó, Kỷ Đồng Quang đưa ra quyết định vào lúc nào, Lương Trản vẫn không hề hay biết, nói chung là đợi đến khi anh nói với cô rằng anh chuẩn bị ra nước ngoài thì mùa thu ngắn ngủi của thành phố S cũng đã trôi qua. Khi đó, hai người họ vẫn đang giả vờ là một cặp đôi trước mặt ba mẹ đôi bên, anh phải ra nước ngoài, nên mối quan hệ này cũng cần được đưa ra để hai gia đình cùng bàn bạc.
Lương Trản nghĩ, thay vì để ba mẹ phải vất vả, khó xử hay lo lắng về việc này thì tốt nhất là hai người họ nên tự giải quyết với nhau.
Tất nhiên giải pháp tốt nhất chính là “Chia tay”.
Kỷ Đồng Quang qua tháng mười mới nộp đơn đăng ký, nên chỉ có thể nhập học vào mùa thu năm thứ hai. Cũng may là anh không phải nghỉ việc ngay lập tức, nên cứ từ từ đợi cũng chẳng sao.
Trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-em-keu-anh-ve-nuoc-ket-hon/2577986/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.