Có điều, một đầu cự thú khổng lồ như vậy, muốn triệt để luyện hóa thành dinh dưỡng, cũng không phải chuyện trong một hai ngày.
Phong Vân Vô Ngân cũng chỉ đành nuốt một ngụm nước bọt, chuyển Thánh lô vào trong nạp giới của mình, che đi mùi vị thịt nướng tuyệt diệu kia.
Chúc lão tại trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân lập tức gào khóc, kêu loạn:
- Tiểu oa nhi! Ngươi đang chỉnh lão đầu tử sao? Thơm quá! Thơm quá! Ngao ô, thơm quá!
Xử lý xong Thánh lô, Phong Vân Vô Ngân lại nhìn sắc trời, đã đến hoàng hôn.
Lúc này Thiên Hương nữ hoàng nói:
- Vô Ngân tiên sinh, còn mấy canh giờ nữa là tới thời điểm Thiên Hương bí cảnh đóng lại…
- Ừ, ta đã biết. Ta cũng không dự định tiếp tục tìm kiếm bảo vật trong bí cảnh nữa, hiện tại ta còn có chút chuyện riêng muốn làm…
Phong Vân Vô Ngân sờ sờ mũi, mặt hiển hiện ra bộ dáng tươi cười, sải bước đi ra bên ngoài rừng cây.
Thiên Hương nữ hoàng buông Đế thức, lập tức nhíu mày, bật thốt lên:
- Không xong! Là học sinh học phủ Hồng Tuyết tìm đến gây phiền phức với Vô Ngân tiên sinh.
Hiện tại, mỗi người đều nghe được, tiếng “Không xong” trong miệng Thiên Hương nữ hoàng cũng không có nghĩa là Phong Vân Vô Ngân “Không xong”, mà là những người khác sẽ không xong! Đặc biệt không xong!
Thiên Hương nữ hoàng vội vã dẫn theo tám mỹ thiếu phụ, nhắm hướng khác chạy đi.
Phong Vân Vô Ngân vừa mới tiến ra khỏi rừng cây, liền thấy khoảng chừng hai ba mươi gã học sinh học
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-khi/2542094/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.