CHƯƠNG 397
Lý Tang Du khựng chân lại, có chút khó xử, đối mặt với tình huống này, cô nên đi hay không đi đây?
“Bách Thần à, mẹ và em gái đều tới chúc mừng sinh nhật con.”
“Anh, chúc anh sinh nhật vui vẻ, đây là bánh kem em tự tay làm…” Mấy giọt nước mắt rớt vào bánh kem, một đóa hoa bơ lập tức thay đổi hình dạng, Lâm Hân vội vàng lau nước mắt, nếu không, chiếc bánh kem này khó mà giữ được.
Vừa rồi chính là tiếng nước mắt Lâm Hân rơi khiến Lý Tang Du bừng tỉnh.
Mẹ Lâm nhẹ nhàng vuốt ve bia mộ, quay đầu nói với cô: “Cô Lý, chuyện Hân nằm viện bị đánh trước trước đây, nó đã nói với tôi rồi, lần đó thật sự cảm ơn cô.”
Lý Tang Du nhìn mẹ Lâm không nói gì, hôm nay thái độ của mẹ Lâm rất khác.
Bình thường thái độ nhà họ Lâm đối với cô thế nào, trong lòng cô rất rõ, chỉ vì lần cứu Lâm Hân mà thay đổi thái độ rõ rệt như vậy sao?
“Chuyện lần đó, ai thấy cũng sẽ giúp thôi ạ…” Lý Tang Du không biết nên nói gì.
“Hân, mẹ ở với anh con một lúc, con đi cùng cô Lý đi.”
“Vâng.”
…
“Triệu Thùy Dung còn tới tìm em nữa không?”
Lâm Hân lắc đầu: “Không, tôi nghỉ việc ở thư viện rồi, không gặp cô ta nữa.”
“Vậy em không đi làm thì sống thế nào…”
“Tôi làm phục vụ ở một quán cà phê, tiền lương đủ để tôi và mẹ sống. Trước đây tôi làm việc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/2006309/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.