🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chương 300

“Mọi người ra ngoài hết đi, để cô ấy yên tĩnh một mình.” Lục Dương cũng bất lực lắc đầu.

Ba Lý thần sắc nặng nề gật đầu, đưa Tiêu Hà đang khóc nức nở đi ra ngoài trước.

Lục Huyền Lâm ngồi kế bên Lý Uyển Khanh, ánh mắt đầy lo lắng, anh không muốn cứ vậy mà rời xa cô.

“Cháu ở đây với cô ấy.”

Anh nói với Lục Dương.

Lục Dương thở dài, vẫn là nên quay người đi ra, cho họ chút thời gian và không gian riêng tư.

Đảo mắt quanh cả căn phòng bệnh lớn này, chỉ còn mỗi hai người họ.

Lý Uyển Khanh quay đầu nhìn Lục Huyền Lâm, khẽ mỉm cười, đôi mắt trống rỗng.

“Anh rể, em ở một mình không sao mà, anh ra ngoài trước đi.”

“Sao anh có thể để em một mình được?” Ánh mắt Lục Huyền Lâm càng đau buồn: “Anh đánh mất em hai năm trời rồi, anh không muốn lập lại chuyện tương tự lần thứ hai.”

Anh đưa tay ra muốn nắm lấy Lý Uyển Khanh, nhưng Lý Uyển Khanh lại co người né tránh, kháng cự lại sự tiếp xúc của Lục Huyền Lâm.

Lý Uyển Khanh nước mắt lưng tròng, nghiêm túc nhìn Lục Huyền Lâm: “Những lời này, sau này đừng nói nữa, em sợ…”

“Em sợ gì? Vì sao không được nói?” Lục Huyền Lâm cao giọng mang theo chút tức giận. Khó khăn lắm Lý Uyển Khanh mới trở về, còn điều gì có thể ngăn cản họ chứ?

Lời này khiến mắt Lý Uyển Khanh đỏ hoe, cô thu người lại hơn, giống như một con nhím nhỏ

Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/2006522/chuong-300.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Chương 300
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.