Editor: Tâm Hân Nhã
"Ngươi làm như vậy thật không hối hận sao?" Sắc trời u ám, bà lão gầy trơ xương đau lòng nhìn bóng lưng cô đơn của Niên Niệm Thi trước mặt, mà Niên Niệm Thi chỉ trầm mặc nhìn nước mưa trên mái hiên Nghiêu vương phủ chảy xuống.
Tí tách tí tách kéo dài không dứt giống như thứ gì đó cũng dây dưa không dứt?
"Dù sao ta cũng chỉ là đứa trẻ mà ngay cả mẹ ruột cũng không cần, giờ bất quá cũng chỉ là mất thêm một Lục Kiến Chu nữa mà thôi." Niên Niệm Thi nói xong, chỉnh ngay ngắn xích tiêu bên hông, đi trước một bước,"Canh giờ cũng không còn sớm, chúng ta đi thôi."
Ánh mắt bà lão ôn nhu hiền từ ngừng trên bóng lưng cao ngạo lãnh diễm kia mấy giây, cuối cùng vẫn đi theo...
Trời đã sáng.
============================
Như thường ngày, nghi thức tảo triều trăm lần như một.
Chỉ là Hoàng Thượng lại chậm trễ chưa ra, ngược lại, Nghiêu vương năm thì mười họa mới đến chầu tảo triều một lần nhưng lại không hề vắng mặt, hơn nữa, tại thời điểm mọi người lời ra tiếng vào bán tán sôi nổi, phía sau long ỷ đi ra một thân ảnh hiên ngang xuất trần, người kia lại không phải là Hoàng đế.
"Quận chúa?" Không biết ai phát hiện ra trước kêu lên, cổng cũng đã xông tới một nhóm người thoạt nhìn không phải là quan binh người Hán, bên ngoài Kim Loan điện là một trận động binh ác liệt.
Thu Anh Lạc vượt khỏi vòng vây, mang theo một nhóm tử sĩ xông vào, rút kiếm quát: "Ai cũng không được nhúc nhích, Nghiêu vương đăng cơ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-muoi-sau-ke-huu-the/893521/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.