Lâm Hương luôn tìm mọi cách gây khó dễ cho ta, khiến ta phải chịu không ít lần trách phạt. Thế nhưng, ta chẳng hề tỏ ra oán hận nàng ta, trái lại còn luôn giữ thái độ vô cùng cung kính. Thấy ta là người biết quy củ, hiểu phép tắc, nàng ta dần dà cũng thôi không còn kiếm chuyện gây khó dễ cho ta nữa.
Với thân phận là tỳ nữ thân cận của Trương mỹ nhân, Lâm Hương lúc nào cũng tỏ ra vênh váo tự đắc, hống hách vô cùng. Ta biết rằng, với cái tính cách phách lối ngang ngược đó, sớm muộn gì nàng ta cũng sẽ tự rước họa vào thân.
Quả nhiên, Lâm Hương sau đó đã bị chặt mất cả hai chân, miệng cũng bị khâu lại, rồi bị tống vào Trư Khố – nơi chuyên dùng để xử lý những cung nhân phạm trọng tội. Nguyên do là vì nàng ta đã đắc tội với muội muội của Hàn quý phi.
Một ngày tốt lành
Chuyện là, vào một ngày nọ, khi ta và Lâm Hương đi ngang qua ngự hoa viên, tình cờ gặp một vị cô nương trẻ tuổi. Đi theo hầu bên cạnh vị cô nương ấy là Cẩm Tú. Ta vẫn nhớ Cẩm Tú, bởi vì hồi còn ở lãnh cung, Hàn quý phi từng đến đó một lần, và trong đám người đi theo hầu hạ nàng ta khi ấy, có cả Cẩm Tú. Sở dĩ ta nhớ rõ nàng ta như vậy, là vì nàng ta đã từng thẳng tay tát ta. Dạo đó, khi Hàn quý phi tới lãnh cung để sỉ nhục phế hậu, ta đã không kìm được mà lên tiếng cầu xin thay cho người, kết quả là bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-nam-lanh-cung-a-diep/2488505/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.