Ba Khúc trở lại biệt thự thì đã là buổi chiều, vừa vào cổng, ông đã đụng phải cha mẹ Chu đang chuẩn bị ra ngoài.
“Anh Khúc vừa ra ngoài à?” Cha mẹ Chu chào hỏi.
Trong những năm qua, hai nhà vẫn luôn giữ mối quan hệ tốt đẹp và thi thoảng có đến thăm nhà nhau. Nếu như thường lệ thì lúc này ba Khúc sẽ dừng lại và trò chuyện với họ đôi câu, nhưng hôm nay ông lại quá chột dạ nên chỉ khẽ gật đầu rồi nở một nụ cười cứng ngắc.
Kể từ khi biết con trai mình thích Chu Vọng Trác, thích đến mức còn tìm một cậu trai giống Chu Vọng Trác để yêu, thì ba Khúc đã không thể đối mặt với cha mẹ Chu một cách bình thường được nữa.
Nhưng mà còn có thể làm gì khác được đây?
Dẫu sao Khúc Úc Sơn cũng là con trai độc nhất của ông, không có được Chu Vọng Trác, giờ có Thôi Nịnh bên cạnh thì cũng coi như là một loại an ủi để vơi bớt đi nỗi đau khổ của tình yêu.
Nhưng ông cũng cảm thấy rất có lỗi với Thôi Nịnh, vậy nên hôm nay ông mới cố ý hẹn cậu ra gặp mặt. Ông không có gì khác để bù đắp, chỉ có tiền mà thôi, chỉ là ông không ngờ rằng đứa nhỏ kia lại là một đứa nhỏ đơn thuần, sống chết cũng không chịu nhận tiền của ông.
Bởi vậy ba Khúc lại càng hổ thẹn.
Ông nghĩ tới nghĩ lui cũng thấy đó là lỗi của Khúc Úc Sơn.
Cha mẹ Chu lại hỏi: “Tiểu Úc đã về rồi đúng không anh? Hình như ban nãy chúng tôi mới thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-tong-ngay-nao-cung-ep-chim-hoang-yen-hoc-tap/78683/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.