Edit: Mèo mập.
Beta: Lỳ.
Sắc trời chiều mông lung từ từ ảm đạm, nhà nhà cũng lượn lờ khói bếp, các loại hương vị thức ăn tràn ngập đường phố. Lâm Tu Chân lái xe vào gara, cao hứng xách theo một túi cá thu nướng than, đi vào cửa.
– Bảo bối, hôm nay có ngoan ngoãn ở nhà hay không?
Lâm Tu Chân vừa cởi giày ở lối vào, vừa cao giọng cùng người yêu nhỏ đợi ở nhà ngọt ngào chào hỏi.
Nhưng bên trong thật yên tĩnh. Cái tiểu quỷ ham chơi này! Lâm Tu Chân cười mắng một tiếng:
– Không nên chơi trốn tìm nữa. Nhanh ra đi. Có cá nướng thơm ngon a.
Thường ngày lúc này, Tiểu Quai sẽ vui mừng kêu lên từ trong tủ không kịp chờ lao ra, ngọt ngào cọ cọ gương mặt tuấn tú của Lâm Tu Chân, đang cầm cá nướng yêu thích, vừa cắn ăn, vừa ngọt ngào nói:
– Ta thích A Chân nhất!
Nhưng hôm nay rất kỳ quái, tiểu hồ lần này không thấy đâu?
Lâm Tu Chân có chút nghi ngờ đi vào phòng khách, ánh mắt quét chung quanh tìm kiếm bóng dáng tâm can bảo bối. Lại chỉ thấy được trên bàn trà một tờ giấy trắng, vẽ một món ăn đầy màu sắc, nét bút non nớt vòng vo viết: “học làm món A Chân thích ăn nhất”. Bên cạnh là một tờ rơi, viết rõ ràng “lớp học đầu bếp trứ danh”.
Đứa nhỏ ngốc này, chẳng lẽ một mình đi ra ngoài bái sư học nghệ. Đầu Lâm Tu Chân oanh một tiếng nổ tung. Vọt vào trong phòng, chạy lên lầu hai, chạy lên lầu ba. Trong nhà mỗi một cái góc nhỏ cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-tuoc-dich-tuyet-ho-ly/424922/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.