Vân Khai Dương ở trên vách đá cũng nhíu chặt lông mày.
Lúc này, khí thế của một đội quân mấy ngàn người, lại không bằng một mình
Sở Hi Thanh!
Lúc này, Vân Khai Dương chỉ có một ý nghĩ, vị thiên kiêu xếp hạng 60 trên
Thanh Vân Bảng này, quả thực là danh bất hư truyền.
Đổng Lâm Sơn vẫn còn đánh giá thấp tên này.
“Không thể tiếp tục như vậy, đao ý của người này quá mạnh. Nhân số không hề
có tác dụng gì đối với hắn. Binh sĩ tu luyện bí pháp Hoàng Đạo trong quận quân
quá ít, không đủ để chống lại hắn.”
Diêm Quá híp mắt lại: ‘Chỉ có thể để cao thủ xông lên! Tất cả thất phẩm ở trong
quân, đều sóng vai tiến lên cho ta!”
Quận quân Tây Sơn có tổng cộng bốn vị Thiên hộ, tám vị phó thiên hộ, tất cả
đều là cao thủ thất phẩm.
Tuy nhiên, hôm nay xuất phát khá vội vàng, nên chí có bảy vị đến.
Đám người còn lại hoặc là về quê ăn tết, hoặc là đang chơi đùa ở trong thanh
lâu bên trong thành.
Sau khi bảy người này nghe thấy mệnh lệnh, tất cả đều cau mày. Bọn họ không
dám cãi lệnh, tất cả đều lăng không mà đến, xông lên trước toàn quân.
Lúc này, Diêm Quá cũng đè đao bên hông: “Lão Vân!”
Vân Khai Dương cũng là vẻ mặt lẫm liệt, gật đầu một cái.
Uy thế của Sở Hi Thanh quá đáng sợ, khiến cho hai người bọn họ không có bao
nhiêu lòng tin với đám thất phẩm bên dưới.
Tuy rằng đám Thiên hộ thất phẩm bên trong quận quân này đều có sức chiến
đấu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-vo-khai-hoang/2209999/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.