Sở Hi Thanh liếc mắt nhìn vị thiếu niên cưỡi ngựa ở bên bờ trái một chút, vẻ
mặt hơi bất đắc dĩ, nói: “Xin mời các hạ lên thuyền đi, ngươi và ta sẽ chiến một
trận ở đây.”
Tả Thanh Vân và Độ Vân Lai ở bên cạnh nghe vậy không khỏi ngạc nhiên nói:
“Ngươi không ký Sinh Tử Khế, cũng không chọn trọng tài?”
Sở Hi Thanh nghe vậy thì hơi lắc đầu: “Không ký, dù sao cũng là một chiêu, ta
sẽ không làm hắn bị thương.”
Mấu chốt là hắn không gặt được lông dê.
Giao thủ với thiên kiêu Thanh Vân Bảng ở tầng thứ này, dù cho có nhiều người
xem hơn nữa thì cũng vô dụng.
Bởi vì tuyệt đại đa số người đều đã công nhận thực lực của hắn rồi.
Vì lẽ đó, Sở Hi Thanh không muốn tìm địa phương nhiều người để đánh nữa,
mà chuẩn bị giải quyết người này ở trên sông luôn.
Nếu như không phải từ chối chiến đấu thì điểm võ đạo sẽ giảm, vậy Sở Hi
Thanh thậm chí còn không muốn đánh.
Lăng Mặc lại quát to một tiếng: “Được!”
Người này từ yên ngựa nhảy lên trời, sau đó chân đạp mặt sông, như một con
tuấn mã mạnh mẽ đang chạy băng băng về phía chiếc thuyền.
Lăng Mặc chạy ngang qua tầm năm dặm trên mặt sông, sau đó đột nhiên bay
vút lên, rơi xuống boong thuyền.
Người này tầm mười lăm tuổi, mặc một thân thiết giáp, ánh mắt lạnh lùng
nghiêm nghị như đao kiếm, nhìn thẳng vào Sở Hi Thanh: “Ngươi chính là người
thứ 10 trên Thần Tú Thập Kiệt đao? Sở Nhất Đao đã quét ngang bốn châu?”
Sở Hi Thanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-vo-khai-hoang/2210080/chuong-581.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.