Diệp Tri Thu nghe thấy mấy câu này, sắc mặt không khỏi khác thường.
Nàng phát hiện Kiếm Tàng Phong cũng đang suy ngẫm lắng nghe, lập tức cười
chúc rượu: “Sư huynh uống rượu! Ta không ngờ Tuần Sát Sứ mà Vô Tướng
Thần Tông phái đến lại là Kiếm sư huynh ngươi.”
Kiếm Tàng Phong khoảng ba mươi tuổi, tuy rằng tên hắn có Kiếm, cũng có
Phong, nhưng lại không có chút nhuệ khí nào, càng không giống như là một
nhân vật thâm tàng bất lộ gì.
Dáng người hắn tầm trung, khuôn mặt tròn vo, mặt trắng nõn nà, đôi mắt nhỏ,
cái mũi nhỏ, nhìn qua giống như một vắt mì.
Quả nhiên, lực chú ý của Kiếm Tàng Phong đã bị Diệp Tri Thu kéo về.
Hắn giơ chén rượu lên, cười hô hố: “Lần này ta cũng rất bất ngờ, không hiểu
sao chuyện này lại đến phiên ta nữa? Nói thật, sau khi nhận được lệnh của
trưởng lão thì ta còn rất mờ mịt. Đến giờ vẫn nơm nớp lo sợ như nhảy trên băng
mỏng, rất sợ phải gánh trách nhiệm nặng nề này.”
“Kiếm sư huynh nói đùa rồi!” Thật ra thì Diệp Tri Thu cũng không hiểu được,
rõ ràng là có rất nhiều nhân vật anh kiệt trong đệ tử chân truyền của môn phái,
tại sao hết lần này đến lần khác, các trưởng lão lại chọn một người có tu vị, võ
lực, thậm chí là công lao không tốt như Kiếm Tàng Phong chứ?
Bọn họ không biết tình hình bây giờ của võ quán Chính Dương sao?
Mấy lão già này đều già đến hồ đồ rồi!
Trong lòng nàng oán thầm, nhưng trên mặt vẫn tươi cười rạng rỡ: “Người khác
không biết Kiếm sư huynh ngươi, ta còn không rõ ràng sao? Dưới cái nhìn của
ta, bất kể là mưu kế, nhân phâm hay võ lực thì Kiếm sư huynh đều có thể xếp
trong top 10 của đệ tử chân truyền Vô Tướng Thần Tông chúng ta. Chỉ là Kiếm
sư huynh luôn luôn giấu dốt, không muốn lộ ra trước mặt người đời mà thôi.
Với năng lực của Kiếm sư huynh, lật tay là có thể đè phong ba của võ quán
Chính Dương bên này xuống.”
Kiếm Tàng Phong nghe thấy từ top 10 kia thì nhất thời hiện ra vẻ đắc ý.
Nhưng sau đó hắn vẫn đặt chén rượu xuống, sắc mặt nghiêm túc mà lắc đầu:
“Không dễ dàng như vậy đâu, chuyện lần này khá là phiền phức, Nghịch Thần
Kỳ liên quan rất nhiều, bảo tàng Liệt Vương cũng bị rất nhiều người mơ ước,
thậm chí còn liên lụy đến hoàng thất, tình hình rất rắc rối.”
“Chúng ta đến đây, một mặt là đè phong ba này xuống, một mắn là bảo vệ uy
danh của Vô Tướng Thần Tông ta, cố gắng không làm ảnh hưởng đến đám đệ tử
của võ quán! Lại còn phải truy tra đầu nguồn, tìm xem kẻ nào đã khuấy gió nổi
mưa. Chuyện này phải nhớ mấy vị bên trong võ quán giúp đỡ rồi.”
“Đây là việc nằm trong phận sự của sư muội mà!” Diệp Tri Thu cũng nghiêm
túc hơn, sau đó nàng lại hỏi dò: “Sư huynh, không biết tông môn định xử lý
Diệp sư thúc ra sao?”
Diệp sư thúc mà nàng nói, chính là lâu chủ Diệp Kinh Nguyên của Tàng Kinh
Lâu.
Kiếm Tàng Phong cười nói: “Lỗi lầm của Diệp sư thúc không lớn, tông môn đã
điều tra rõ ràng, khi đó có thuật sư tam phẩm thi pháp quấy rầy ngũ giác của
Diệp sư thúc, cho nên hắn không thể phát hiện ra biến cố ở bên trong Tàng Kinh
Lâu. Nhưng mà vẫn phải có trừng phạt, trưởng lão đã miễn vị trí lâu chủ của
hắn, để hắn tự giam giữ trên tầng cao nhất của Tàng Kinh Lâu năm năm, không
có lệnh thì không được ra ngoài.”
Nội tâm của Diệp Tri Thu cũng thả lỏng xuống, cái trừng phạt này chẳng khác
gì không trừng phạt với Diệp Kinh Nguyên cả.
Nếu tông môn đã xử trí Diệp Kinh Nguyên như vậy, thì đám người bọn họ cũng
không có vấn đề gì rồi.
Kiếm Tàng Phong lại uống chén rượu, đồng thời đổi giọng: “Có điều, sau
phong ba của Tàng Kinh Lâu, tông môn vẫn có chút phê bình các ngươi. Nhất là
quán chủ Lôi Nguyên, rất nhiều sư huynh đệ đều nghi ngờ Lôi Nguyên có ngồi
được ở vị trí quán chủ này không?”
“Bởi vậy, lần này ta đến đây, ngoại trừ chủ trì tất cả chuyện có liên quan đến
Tần Mộc Ca ra, thì còn có chức trách giám sát. Ngày mai, sau khi ta gặp mặt
Lôi Nguyên, thì ta sẽ triệu tập tất cả đệ tử và võ sư trong võ quán, để kiểm tra tu
vị võ học của đệ tử, tìm hiểu bầu không khí học tập trong võ quán, kiểm tra ưu
khuyết của giáo viên, kiểm tra xem đệ tử có lười biếng hay không.”
Diệp Tri Thu nghe thấy thế, không khỏi nhướn mày lên, còn kiểm tra võ học
của đệ tử?
Đến cùng thì tông môn đã không yên tâm với võ quán của bọn họ đến mức này
sao?
“Sư muội yên tâm, lần trách phạt này của tông môn không liên quan gì đến sư
muội ngươi đâu.”
Kiếm Tàng Phong vừa nói chuyện, vừa nghe mấy người bên phòng bên cạnh
nghị luận.
Thủ tịch nội môn Sở Hi Thanh trong miệng bọn họ, hình như cũng là đệ tử của
Đông Viện?
Không ngờ còn có một người như vậy ở Đông Viện của Diệp sư muội.
Không biết người này có quan hệ thế nào với Diệp sư muội đây? Ngày mai
kiểm tra thực chiến, nhất định phải trông nom một hai.
Sau đó, Kiếm Tàng Phong hiện lên vẻ ngượng ngùng, nhìn trộm khuôn mặt rực
rỡ kia của Diệp Tri Thu: “Đúng rồi, ta nghe nói Diệp sư muội vẫn chưa kết
hôn?”
Mặt Diệp Tri Thu nhất thời đen xì!
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.