Đó là Huyết Vũ Kiếm – Ngự Xích Dương, mười tám tuổi, tu vị lục phẩm
thượng, đã từng xếp hạng 2 trên Hoài Châu – Thanh Vân Bảng, bây giờ đứng
37 trên Hoài Châu – Hắc Bảng.
Tuy rằng người này không leo lên Thanh Vân Tổng Bảng, nhưng lại được thế
nhân công nhận là siêu thiên kiêu!
Sức chiến đấu của hắn đã đuổi sát ngũ phẩm, chỉ yếu hơn một chút xíu.
Phiền phức!
Vẻ mặt Sở Hi Thanh lại rất bình tĩnh.
Hắn nhìn kiếm của Huyết Vũ Kiếm – Ngự Xích Dương đâm về phía mình, thân
thể bỗng nhiên lóe lên tựa như sương như khói.
Thẻ cực chiêu Tần Mộc Ca thất phẩm thượng: Mị Ảnh Vân Tung – Yên Vân
Thiên Túng!
Bóng người của Sở Hi Thanh tránh khỏi mũi kiếm của Ngự Xích Dương bằng
một động tác khó mà tin nổi.
Ngự Xích Dương đầu tiên là vô cùng bất ngờ, sau đó con ngươi của hắn trợn
lên, hiện ra ý tức giận.
“Càn rỡ!”
Thần thức của hắn nhạy cảm, thị lực hơn người, khi Sở Hi Thanh lướt qua
người hắn thì Ngự Xích Dương nhìn thấy rõ ràng vẻ ung dung tự nhiên, bình
tĩnh thong dong ở trên mặt người này!
Giờ phút này, Sở Hi Thanh lại coi hắn và kiếm của hắn như không khí!
Sở Hi Thanh không quan tâm đến ý nghĩ của Ngự Xích Dương, hắn lắc mình
đến sau lưng Ngự Xích Dương, đối mặt với Chu Huyết Y và Vương Ngọc
Quan.
Trên mặt hai người này đã tràn đầy vẻ bất ngờ.
Tựa như không dám tin tưởng, Sở Hi Thanh thế mà có thể ung dung thoát khỏi
kiếm của Ngự Xích Dương,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-vo-khai-hoang/2234565/chuong-712.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.