🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau khi Tông Linh Uy đưa Sở Hi Thanh đến Thiên Lan cư, lại đưa chìa khóa
cho hắn, liền cáo từ rời đi.
Mấy người Chu Lương Thần vội vàng chuyển hành lý vào trong, sau đó cầm
công cụ vẩy nước quét nhà mà Sở Hi Thanh lĩnh từ Nội Vụ viện, bắt đầu quét
dọn bên trong Thiên Lan cư.
Sở Vân Vân thì lại hỏi Sở Hi Thanh: “Thiên Lan cư cần bao nhiêu tiền, rất đắt
đúng không?”
Sở Hi Thanh ra vẻ thản nhiên: “52.000 lượng bạc một tháng!”
Sở Vân Vân không khỏi ngẩn ngơ.
Tuy rằng trước kia nàng vẫn ở Thiên Lan cư, nhưng chưa từng hỏi nơi này phải
thuê bao nhiêu tiền.
Những thứ nhỏ nhặt này, đều do Đạo thị của nàng xử lý.
Sở Vân Vân không khỏi cười khổ: “Thời điểm này năm ngoái, hai chúng ta vất
vả một tháng mà cũng chỉ kiếm được hơn một trăm lượng.”
Ba tháng mới đến quận Tú Thủy, chính là quãng thời gian giãy dụa nhất, gian
khổ nhất trong đời của nàng.
Sở Vân Vân cũng nhờ thế mà biết được khó khăn của võ tu tầng chót và bách
tính.
“Tuy nhiên, nơi này đắt thì đắt thật, nhưng vẫn có không ít chỗ tốt.”
“Chỗ tốt?”
Sở Hi Thanh hơi nhướng mày.
Hắn bỏ một số tiền ra thuê nơi này, thật ra là vì tình cảm của Sở Vân Vân thôi.
Giờ lại có thêm chỗ tốt?
Sở Vân Vân không nói gì, nàng đưa Sở Hi Thanh đi đến một gian phòng tu
hành ở bên cạnh.
Nàng cúi người, chạm vào Tụ Linh trận ở trong phòng, sau đó thần sắc phức tạp
nói: “Quả nhiên, vẫn như trước kia, không hề bị động vào. Trước kia, khi ta ở
nơi này, đã từng bỏ một số tiền lớn để cải tạo bốn tòa Tụ Linh trận ở đây.”
“Khi đó ta không hỏi cụ thể, nhưng theo Đạo thị của ta nói, phía dưới bốn tòa
Tụ Linh Trận này có chôn bốn viên ‘Cổ linh chi tâm’, còn có rất nhiều thiên tài
địa bảo quý gia. Hiệu quả tu hành ở nơi này, tương đương bốn lần Tụ Linh trận
bình thường.”
Sở Hi Thanh không khỏi líu lưỡi.
“Cổ linh chi tâm” chính là trái tim của di tộc cự thần thời đại thượng cổ, mà
phải là tam phẩm trở lên, trải qua mấy trăm ngàn năm hóa đá mà thành.
Thứ này rất hiếm thấy ở phương bắc, ở phương nam thì có thể bán ra một hai
triệu lượng bạc, có thể nói là cực kỳ đắt giá.
Khi Bá Võ Vương Tần Mộc Ca rời đi, vậy mà nói bỏ liền bỏ luôn.
“Tất cả đồ dùng và trang trí trong Thiên Lan cư này đều giống hệt với lúc ta rời
đi, không có chút biến hóa nào.”
Sở Vân Vân lại đứng lên, đi về phía một phòng chứa đồ được chôn một nửa
dưới đất ở phía bắc.
Cửa phòng chứa đồ đóng chặt, bên ngoài có từng tầng từng tầng trận pháp phức
tạp.
Sở Hi Thanh đang muốn móc chìa khóa ra, đã thấy Sở Vân Vân đặt một tay lên
cửa phòng chứa đồ.
Trận pháp kia lập tức tản ra, cánh cửa sắt dày cộm nặng nề cũng bắt đầu kêu
lên, rồi từ từ mở rộng.
Nội tâm Sở Hi Thanh run lên.
Lòng thầm nói bên trong phòng chứa đồ này là một bảo tàng sao?
Bá Vô Vương Tần Mộc Ca giàu có đến nứt vách, chỉ mấy thứ lọt qua kẽ tay của
nàng, cũng đủ để hắn phất nhanh rồi. . .
Thứ nàng bỏ lại, không cần, lại là thứ mà người khác mơ ước.
Nhưng khi Sở Hi Thanh đi vào phòng chứa đồ thì lại hơi thất vọng.
Bên trong phòng chứa đồ này, tất cả đều là các loại binh khí, đao thương kiếm
kích, thang sóc gậy gộc, quải tử lưu tinh, búa rìu câu xiên, roi giản búa trảo,
mười tám loại binh khí, không thiếu loại nào, hơn nữa mỗi loại đều có năm cái
trở lên.
Bên trong không có một viên linh thạch, không có một chút vàng bạc nào.
Sở Vân Vân thấy thế thì bật cười: “Ngươi đừng coi thường chúng, những thứ
này nhìn qua đều không đáng chú ý, nhưng đều là pháp khí lục phẩm hạ đấy.
Chúng nó đều được đúc từ Tinh Trầm thần thiết ở dưới biển sâu, cực kỳ kiên cố,
có thể chống đỡ binh khí tứ phẩm mà không bị tổn hại.”
“Ngày xưa ta kiêm tu rất nhiều môn võ đạo, luyện hỏng rất nhiều binh khí. Vì
vậy đã bỏ ra hơn 100 vạn lượng bạc để làm những thứ này đấy.”
Sở Hi Thanh nghe vậy thì mắt hiện lên vẻ vui mừng.
Hắn đưa tay cầm một thanh trường thương ở trên giá binh khí bên cạnh, chỉ cảm
thấy lạnh lẽo.
Khi hắn cảm ứng một lát, liền nhướng mày lên: “Đúng là pháp khí lục phẩm
hạ.”
Đây là do đặc tính của Tinh Trầm thần thiết, vì vậy cây thương này mới ảm
đạm, đen thùi lùi và xấu xí.
Nhưng năng lực của bản thân pháp khí thì lại rất bình thường.
Dù sao đây cũng là công cụ luyện tập của Tần Mộc Ca, nàng cần chính là kiên
cố và bền, chứ không phải lực sát thương.
Sở Hi Thanh nghĩ thầm, nếu như hắn bán những thứ này đi, cũng có thể bán
được hơn trăm vạn lượng bạc.
Cũng có thể đưa về Thiết Kỳ Bang, tăng cường thực lực của Thiết Kỳ Bang.
“Bên kia là đan dược tu hành của ta.” Sở Vân Vân chỉ chỉ giá thuốc bên cạnh:
“Khi ta rời khỏi Vô Tướng thần tông thì rất vội vàng, từ một tòa bí cảnh ở
phương bắc trực tiếp trở về quận Thiết Sơn để kế thừa chức gia chủ và An Bắc
tướng quân, không trở về Thiên Lan cư. Nơi này tích trữ các loại đan dược cần
thiết để ta và bốn vị Đạo thị tu hành trong nửa năm, giá trị khoảng tầm hơn 50
vạn lượng. Linh khí nơi này rất đầy đủ, phải qua vài năm nữa thì mới đan dược
mới hết hạn.”

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.