Sau khi Tông Linh Uy đưa Sở Hi Thanh đến Thiên Lan cư, lại đưa chìa khóa
cho hắn, liền cáo từ rời đi.
Mấy người Chu Lương Thần vội vàng chuyển hành lý vào trong, sau đó cầm
công cụ vẩy nước quét nhà mà Sở Hi Thanh lĩnh từ Nội Vụ viện, bắt đầu quét
dọn bên trong Thiên Lan cư.
Sở Vân Vân thì lại hỏi Sở Hi Thanh: “Thiên Lan cư cần bao nhiêu tiền, rất đắt
đúng không?”
Sở Hi Thanh ra vẻ thản nhiên: “52.000 lượng bạc một tháng!”
Sở Vân Vân không khỏi ngẩn ngơ.
Tuy rằng trước kia nàng vẫn ở Thiên Lan cư, nhưng chưa từng hỏi nơi này phải
thuê bao nhiêu tiền.
Những thứ nhỏ nhặt này, đều do Đạo thị của nàng xử lý.
Sở Vân Vân không khỏi cười khổ: “Thời điểm này năm ngoái, hai chúng ta vất
vả một tháng mà cũng chỉ kiếm được hơn một trăm lượng.”
Ba tháng mới đến quận Tú Thủy, chính là quãng thời gian giãy dụa nhất, gian
khổ nhất trong đời của nàng.
Sở Vân Vân cũng nhờ thế mà biết được khó khăn của võ tu tầng chót và bách
tính.
“Tuy nhiên, nơi này đắt thì đắt thật, nhưng vẫn có không ít chỗ tốt.”
“Chỗ tốt?”
Sở Hi Thanh hơi nhướng mày.
Hắn bỏ một số tiền ra thuê nơi này, thật ra là vì tình cảm của Sở Vân Vân thôi.
Giờ lại có thêm chỗ tốt?
Sở Vân Vân không nói gì, nàng đưa Sở Hi Thanh đi đến một gian phòng tu
hành ở bên cạnh.
Nàng cúi người, chạm vào Tụ Linh trận ở trong phòng, sau đó thần sắc phức tạp
nói: “Quả nhiên, vẫn như trước kia, không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-vo-khai-hoang/2235850/chuong-877.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.