“Đây chính là Thiên Khí viện. . .”
Tông Linh Uy dẫn Sở Hi Thanh dừng lại trên hư không, chỉ về tòa kim đỉnh ba
chân cao chừng 170 trượng, dài rộng cũng đạt bảy mươi trượng: “Đó là Tam
Muội Luyện Thần đỉnh’. Dẫn thần viêm của Địa tâm, tinh hỏa của Nhật nguyệt,
tâm hỏa của Phàm thế, tam muội hợp nhất, được xưng là có thể luyện hóa tất cả
vật chất trong thiên địa, có người nói nó còn có thể luyện hóa cả cự thần thời cổ
đại.”
“Tam Muội Luyện Thần đỉnh có tám mươi mốt cái phân đỉnh, là thánh vật mà
Luyện khí sư trong thiên hạ mơ ước. Nơi này không chỉ tụ tập rất nhiều Luyện
khí sư mà tông ta dốc lòng bồi dưỡng, mà còn có rất nhiều Luyện khí sư nổi
tiếng đến đây vì nó. Bọn họ coi nơi này thành nơi chứng đạo, cũng rất chờ
mong lời mời của Thiên Khí viện.”
Sở Hi Thanh nhẹ nhàng liếc mắt nhìn cái kim đỉnh ba chân cực lớn kia, trong
lòng cũng tràn đầy sóng lớn.
Căn cơ của Vô Tướng thần tông thật sự khiến người ta líu lưỡi.
Bên phía Thần Đan viện cũng có một tòa Tam Muội Luyện Thần lô khổng lồ,
cũng là dẫn thần viêm Địa tâm, tinh hỏa Nhật nguyệt, tâm hỏa Phàm thế, ma
muội hợp nhất, được xưng là thánh địa của Đan sư.
“Sở sư đệ mới tấn cấp đệ tử nội môn, có tư cách lĩnh một pháp khí cấp độ lục
phẩm thượng ở Thiên Khí viện, hoặc là tự cung cấp tài liệu, mời Khí sư của
Thiên Khí viện ra tay chế tạo một cái pháp khí ngũ phẩm cho ngươi, đương
nhiên là miễn phí tiền công.”
“Nhưng ngươi đừng đi lĩnh vậy, cũng tạm thời đừng đi luyện pháp khí. Đám
Khí sư trong Thiên Khí viện đều là mắt cao hơn đầu, tính tình đều bị nuông
chiều hỏng rồi. Nếu ngươi cung cấp tài liệu không tốt, bọn họ sẽ lười luyện cho
ngươi, dù đã đáp ứng luyện thì cũng kéo dài một năm nửa năm, để ngươi chờ
đến nản.”
“Sân sau nơi này có năm mươi tòa ‘Phế Khí kho’, bên trong có vô số pháp khí
hỏng hóc, còn có một số thứ sắp hết hạn, đến thời điểm báo hỏng, tất cả đều
được đưa vào đó, chờ đợi hóa giải và tinh luyện.”
“Ngươi đi qua bên đó, chỉ cần bỏ không đến một phần mười giá thị trường, là
có thể đổi một pháp khí thượng giai. Tuy rằng những pháp khí này đã sắp báo
hỏng rồi, nhưng thần uy vẫn chưa giảm, một ít pháp khí trạng thái tốt, dùng năm
năm sáu năm cũng không có vấn đề.”
Hắn nhìn Sở Hi Thanh, mỉm cười nói: “Vì vậy, có rất nhiều đệ tử thiếu tiền, đều
sẽ chạy đến nơi đó đào bảo vật. Sở sư đệ cũng không ngại đi thử vận may một
phen, đối với ngươi mà nói, những thứ này rất thích hợp.”
Sở Hi Thanh nghe vậy thì hơi run lên, Sở Vân Vân chưa từng đề cập đến Phế
Khí kho với hắn.
Tuy nhiên, Sở Hi Thanh có thể hiểu được, Tần Mộc Ca là thiếu chủ của Thiết
Sơn Tần thị, tất cả đồ của nàng đều là đồ tốt đẹp nhất, nào có để ý đến đồ ở
trong Phế Khí kho chứ?
Sở Hi Thanh lòng thầm nói, không phải sao?
Hắn còn có thể hi vọng một cái pháp khí ngũ phẩm tứ phẩm mà dùng đến hơn
trăm năm sao?
Năm sáu năm đã là đủ rồi.
Trong kế hoạch của Sở Hi Thanh, mặc kệ thế nào thì mình cũng phải vào nhị
phẩm trong vòng mười năm.
Những pháp khí tứ phẩm ngũ phẩm này cũng chỉ có tác dụng nhất thời thôi.
Lúc này, hắn tràn đầy phấn khởi mà đi theo Tông Linh Uy vào trong sân sau của
Thiên Khí viện.
Bên này có tận năm mươi tòa nhà kho lớn có diện tích đạt ba mẫu, bên trong
chất đầy các loại pháp khí.
Đều là Vô Tướng thần tông thu mua hoặc chiếm được từ bên ngoài, chuẩn bị
dùng để tinh liệu thành tài liệu.
Loại kinh doanh này, cũng chỉ có Vô Tướng thần tông có thể làm, chỉ có Tam
Muội Luyện Thần đỉnh mới có thể tinh luyện và phân tách các loại tài liệu quý
hiếm bên trong pháp khí một cách hoàn mỹ.
Tông Linh Uy rất có kiên nhẫn, mặc kệ Sở Hi Thanh chọn chọn lựa lựa ở trong
Phế Khí kho, chờ hai ba canh giờ mà cũng không mất kiên nhẫn.
Sở Hi Thanh quả thật là móc được một thứ tốt từ nơi này.
Đó là một pháp khí cấp độ ngũ phẩm thượng, tên là Thần Tâm trâm. Tên như ý
nghĩa, chính là thứ có thể cường hóa thần niệm linh thức.
Cũng không biết là tác phẩm của vị Khí sư nào, năng lực của bản thân pháp khí
rất mạnh, nhưng tạo hình lại rất xấu xí.
Sở Hi Thanh vẫn rất vui mừng, đây chính là thứ hắn thèm muốn, đồ vật có thể
tăng cường lực lượng thần niệm.
Cái trâm cài tóc xấu xí này, lại có thể tăng cường lực lượng nguyên thần của
hắn lên một phẩm!
Cái đồ vật này cũng đã đến thời điểm báo hỏng, dự tính chỉ có thể sử dụng trong
thời gian bảy năm.
Sở Hi Thanh không dùng tiền, hắn coi cái Thần Tâm trâm này như pháp khí lục
phẩm để đổi luôn.
Sau đó là đi Tàng Kinh lâu, nhưng khi hai người đi ra khỏi Thiên Khí viện, hắn
nhìn thấy Kỳ Đao ma tượng – Lệ Thiên Công bay đến đây.
Lệ Thiên Công cũng nhìn thấy Sở Hi Thanh, đầu tiên là ngẩn người ra, sau đó
lại hiện lên ý mừng.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.