Vì vậy, những nơi Lãnh Sát Na đi qua thì hắn cũng đi qua, phong cảnh Lãnh Sát
Na nhìn thấy thì hắn cũng nhìn thấy. . .Vì vậy, manh mối mà Lãnh Sát Na tìm
thấy, hắn cũng đã tiếp túc qua.
Sở Hi Thanh suy nghĩ rất nhanh, nhớ lại từng hình ảnh đã qua.
Cuối cùng, hắn cắn răng một cái.
“Năm vạn!”
“Mười vạn!”
“Mười lăm vạn!”
Sở Hi Thanh thấy Lãnh Sát Na không hề biến sắc, đi thẳng đến một tảng đá lớn
ở cách đó mười dặm rồi ngồi xuống, trong lòng hắn lại có xúc động muốn rút
đao ra, làm thịt tên này.
“Hai mươi vạn! Không thể nhiều hơn, cùng lắm thì ta bỏ thêm chút thời gian, ta
không tin là không nghĩ ra.”
Tiền của hắn cũng không phải là gió thổi đến.
Sở Hi Thanh vừa nghĩ hai mươi vạn lượng bạc để mua một câu nói, lập tức cảm
thấy lòng đau như cắt.
Lãnh Sát Na ở xa xa nhất thời hiện lên ý cười: “Có câu này của Sở sư đệ, lần bí
cảnh này ta cũng coi như không thiệt thòi. Sư đệ không ngại nhìn một chút cá ở
trong hồ, đặc biệt là những vảy cá kia.”
Sở Hi Thanh hơi ngẩn người ra, lúc này liền giơ tay trảo một cái về phía hồ.
Mặt hồ lập tức nổ vang, cột nước bắn lên, một con Lỏa Lý dài khoảng một tấc
đã bị Sở Hi Thanh hút vào trong tay.
Sở Hi Thanh cầm còn Lỏa Lý này, kiểm tra vẩy của nó.
Giây lát sau, thần sắc của Sở Hi Thanh hơi động.
Vảy trên người con Lỏa Lý này, lại thật sự có chút hoa văn kỳ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-vo-khai-hoang/2237406/chuong-951.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.