🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cùng thời gian đó, bên trong Bạch Hổ đường của Lục phiến môn ở thành Vọng
An.
Bạch Hổ Hầu kéo thân thể uể oải, đi trở về nội viện Bạch Hổ đường.
Ngay khi vừa vào cửa viện, nàng nhìn thấy phu quân Tả Thanh Vân của mình
đang ngồi trên băng đá ở trong sân.
Hắn để trần thân trên, ngưng thần xem một quyển sách.
Nếu Sở Hi Thanh ở đây thì nhất định sẽ cực kỳ kinh ngạc.
Bởi vì mấy tháng trước Tả Thanh Vân vẫn là dáng người gầy yếu, ngũ quan
thanh tú, nhưng không ngờ bây giờ đã biến thành một đại hán đầy cơ bắp.
Hắn không chỉ cao lên rất nhiều, mà toàn thân đều là cơ bắp rắn chắc.
Bạch Hổ Hầu nhìn quyển sách một chút, liền thấy đây là Luận Võ Thần Cơ
mới, nàng không khỏi lắc đầu: “Đang xem Thanh Vân Tổng Bảng? Lần này
người bạn tri kỉ kia của người xếp hạng bao nhiêu?”
Khóe môi Tả Thanh Vân hơi cong lên, ngậm lấy vài phần kiêu ngạo: “71.”
“Ồ?” Bạch Hổ Hầu hơi nhíu mày vì bất ngờ: “Lần trước là hơn chín mươi đúng
không? Vèo một cái mà leo hơn hai mươi hạng, tăng lên thật là nhanh.”
“Cũng không tính là nhanh, những chuyện hắn làm ở quận Tú Thủy, giờ đã
vang danh Giang Nam rồi.”
Tả Thanh Vân tiếp tục xem quyển sách trong tay: “Huống hồ, cách đây không
lâu hắn còn đánh bại Sở Mính, một đao chém Chúc Không Minh hạng 6 Thần
Tú Thập Kiệt kiếm. Ta còn cảm thấy hạng 71 này vẫn quá thấp!”
“Không thấp, hạng 71 đã là thiên trụ trong tương lai rồi.”
Bạch Hổ Hầu thấy buồn cười: “Có điều, người xếp hạng 71 Thanh Vân Tổng
Bảng cũng không phải ngươi, ngươi kiêu ngạo cái gì?”
“Đây chính là bạn tri kỉ của ta, hắn có thành tựu như vậy, ta tự nhiên mừng thay
cho hắn.”
Tả Thanh Vân hừ một tiếng, sau đó ánh mắt đọng lại, nhìn Bạch Hổ Hầu:
“Đúng rồi, Lục phiến môn nói thế nào về chuyện của Hi Thanh?”
“Việc này vẫn chưa xong.” Bạch Hổ Hầu hít một hơi, ngồi xuống đối diện Tả
Thanh Vân: “Sở Hi Thanh giết chóc qua nhiều ở quận Tú Thủy, ít nhất có chín
vị tổng bộ đầu và phó tổng bộ trực tiếp hoặc gián tiếp chết trong tay hắn. Nội bộ
Lục phiến môn rất tức giận, ta không ép được.”
“Nhưng ngươi đã đáp ứng với ta.” Tả Thanh Vân nhất thời nhướng mày lên:
“Huống hồ, vụ án của Sở Hi Thanh vốn là do nghịch tặc Tư Không Thiện vu
oan, Hình bộ đã sửa án lại cho Sở Hi Thanh rồi. Hơn nữa hắn bây giờ là Huyết
Nhai dự bị của Vô Tướng thần tông, Lục phiến môn các ngươi dám động đến
hắn?”
“Có gì mà không dám động? Lục phiến môn chúng ta phải sợ các tông môn đại
phái đó sao? Chỉ cần là phạm pháp, dù là tông chủ một tông thì chúng ta cũng
sẽ nghĩ biện pháp bắt về quy án.”
Bạch Hổ Hầu hừ nhẹ một tiếng, sau đó bất đắc dĩ nói: “Ta vốn đã sắp giải quyết
được chuyện này. Nhưng bên phía Hình bộ lại có tin tức muốn phúc thẩm (tra
lại) lại vụ án này, có người nói là Hình bộ Tả thị lang Sở Như Lai tự mình thúc
đẩy.”
“Ngoài ra, mấy phó tổng bộ chết đều là người của Chu Tước đường, Chư Tước
Hầu cũng muốn đòi công bằng cho thuộc hạ, ta không tiện ngăn cản. Tính tình
của nàng nóng như lửa, nếu như ta ngăn cản, chỉ sợ sẽ phản tác dụng.”
Tả Thanh Vân không nói lời nào, hắn trực tiếp khép sách lại, mặc áo vào, bước
thẳng về trong phòng.
Bạch Hổ Hầu nhíu mày thành hình chữ xuyên: “Ngươi muốn đi đâu? Hôm nay
ngươi đã luyện tập chưa?”
“Không luyện!” Tả Thanh Vân đẩy cửa đi vào, cười lạnh nói: “Sau này cũng
không luyện nữa, ta luyện cũng không trở thành cao thủ được, cần gì phải khổ
sở luyện thể làm gì?”
Bạch Hổ Hầu chỉ cảm thấy đau đầu.
Nàng hiểu rõ tính cách của Tả Thanh Vân, biết Tả Thanh Vân đang oán nàng
không làm tốt, sinh lòng giận dỗi với nàng.
Mấu chốt là tính cách của tên này còn quật cường như trâu.
Chuyện hắn không muốn làm, ngươi có ấn đầu hắn thì hắn cũng không làm.
Trước kia, nàng dùng Sở Hi Thanh làm thẻ đánh bạc, khiến cho Tả Thanh Vân
tu luyện pháp môn luyện thể của nhà nàng.
Bây giờ nàng lại không giữ lời với Tả Thanh Vân.
Hắn cảm giác mình bị lừa, chỉ sợ là sẽ không chịu luyện tiếp.
Bạch Hổ Hầu hơi suy nghĩ, liền nhẹ nhàng nói: “Lần này là ta không đúng, đáp
ứng ngươi rồi lại không làm được. Nhưng mà ngươi vẫn phải tiếp tục luyện bộ
Thần Diễn Bát Pháp này. Hơn nữa trong vòng hai năm, nhất định phải luyện đến
tầng thứ mười hai.”
Tả Thanh Vân ở trong phòng nghe thấy câu này, không khỏi cười gằn một tiếng.
Hắn không muốn luyện nữa.
Nữ nhân này có thể làm cho hắn luyện thêm nửa khắc thì coi như hắn thua. . .
Tả Thanh Vân dứt khoát nằm xuống giường, nghĩ thầm từ hôm nay trở đi ta sẽ
là con cá chết.
Nhưng câu nói tiếp theo của Bạch Hổ Hầu, lại làm cho hắn sững sờ.
“Hơn nữa, ai nói ngươi không thể trở thành cao thủ? Thanh Vân, nếu như trong
vòng hai năm, ngươi luyện bộ Thần Diễn Bát Pháp này đến tầng thứ mười hai,
lập tức có thể leo lên nhị phẩm thượng, bước vào Địa Bảng.”
Tả Thanh Vân chỉ cảm thấy cực kỳ hoang đường.
Hắn tức giận đến mức bật cười: “Ngươi cho rằng ta là kẻ ngu xuẩn? Dù là Nhân
Tiên đan trong truyền thuyết, cũng không thể để một võ tu thất phẩm trực tiếp
bước vào nhị phẩm. Tả Thanh Vân ta không thông minh lắm, nhưng cũng
không phải không có não, mà để ngươi lừa như vậy.”

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.