🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trưởng Tôn Nhược Ly âm thầm hoảng sợ.
Khi nàng tiến vào đây, Tố Phong Đao mới trọng thương một Khư tộc cấp độ
nhất phẩm hạ, còn đang chiến đấu với hai người khác.
Không ngờ chỉ một chút thời gian này, nữ tử này đã giải quyết xong rồi.
Sức chiến đấu của vị hậu bối Vô Tướng thần tông này, quả thực là rất mạnh.
Sau đó, khóe môi Trưởng Tôn Nhược Ly vểnh lên, lộ ra ý cười khinh thường:
“Ta đã từng nghe nói đến ngươi, thứ tám thiên hạ của ba mươi năm trước, được
xưng là Thiên Hạ Phong Đao. Danh hào này của ngươi quả thực là quá kiêu
ngạo, nhưng đến bây giờ vẫn chưa bị người ta đánh chết, có thể thấy võ đạo
Thần Châu đã sa sút đến trình độ nào.”
Tố Phong Đao thấy buồn cười, nàng giơ tay triệu hồi Tru Lục thần đao về tay.
“Các hạ cũng chỉ là hạng 32 Thiên Bảng của 700 năm trước mà thôi, trình độ võ
đạo bây giờ ra sao, còn chưa đến lượt ngươi đánh giá.”
Con ngươi của Trưởng Tôn Nhược Ly híp lại, trong mắt sinh sôi ý tức giận:
“Trong đại dương này, cũng không đến lượt ngươi càn rỡ.”
Kiếm bên hông nàng lập tức ‘cheng’ một tiếng rồi ra khỏi vỏ.
Vô tận hàn băng và khí lạnh lại bao trùm toàn bộ cung điện, khiến cho mỗi một
ngóc ngách trong cung điện bị đóng băng.
Tuy rằng Sở Hi Thanh có Mộc Kiếm Tiên che chở, nhưng vẫn lạnh đến run
người.
Tố Phong Đao lại không hề sợ hãi, trong mắt nàng hiện lên một tia lăng lệ, một
đao phá tan ánh kiếm khốc liệt, một niệm tru diệt tất cả hàn băng, khiến lưỡi
đao tiến đến trước mặt Băng thành Vương nữ Trưởng Tôn Nhược Ly.
“Cheng!”
Theo tiếng binh khí va chạm vang lên, hầu như tất cả tượng băng của võ tu giáp
đen đã bị chấn động đến vỡ vụn.
Sắc mặt Sở Hi Thanh cũng hơi khó chịu, tai mũi đều chảy máu.
Tiếng binh khí va chạm này vang lên hai hai mươi bảy lần, mỗi một lần đều làm
cho thần phách của hắn run rẩy theo.
Lúc này, không chỉ có khí lạnh bức người mà còn có đao cương kiếm khí bay
tán loạn, tất cả đều rất sắc bén.
May mà có Mộc Kiếm Tiên, mấy trăm cành Huyết tùng vung lên vài lần, đánh
nát tất cả đao cương kiếm khí kia.
Nhưng vẫn còn rất nhiều cương khí nhỏ bé và vụn vặt, Mộc Kiếm Tiên lại mặc
kệ chúng. Chúng nó làm nổ mặt đất chung quanh, tạo thành những vết rách sâu
đến mấy trượng.
Cũng may mà tần suất giao thủ của hai người kia không cao lắm, chỉ khoảng
bảy lần một hô hấp.
Cao thủ tranh đấu, đã không phải dựa vào tốc độ đao kiếm hay tốc độ tay, mà là
cách vận dụng và khống chế Thiên quy đạo luật.
Sắc mặt Băng thành Vương nữ Trưởng Tôn Nhược Ly hơi biến đổi.
Nàng nhận hai mươi bảy đao, không thể không lùi về phía sau.
Tố Phong Đao đang tru diệt tất cả mọi thứ của nàng!
Bao quát cả kiếm ý, cương lực, chân nguyên, máu thịt, xương cốt, nguyên thần,
ý niệm. . . thậm chí là tồn tại!
Để Trưởng Tôn Nhược Ly hoảng sợ chính là, nơi này rất có lợi với nàng.
Nàng mượn tượng đá Huyền Minh do Bàn Cổ tự tay điêu khắc kia, khiến cho
Hàn pháp của nàng phát huy ra mười hai phần công lực.
Kiếm trong tay nàng cũng là thần binh nửa bước Siêu Phẩm.
Dù vậy, chỉ hai mươi bảy đao mà nàng vẫn bị Tố Phong Đao tru diệt tất cả,
khiến cho nàng không thể không lùi về phía sau.
Đây chính là hạng tám thiên hạ của ba mươi năm trước?
Tru Thiên chi đạo của nữ tử này lại mạnh mẽ đến vậy!
“Cái gọi Băng Thành Cực Kiếm, cũng chỉ đến thế.”
Tố Phong Đao chém đao thứ hai mươi tám, quét sạch tất cả hàn lực của Trưởng
Tôn Nhược Ly, đến đao thứ ba mươi lăm, thì đã ép đối phương đến góc tường,
sau đó là ‘oanh’ một tiếng.
Ánh đao vô tận của Tố Phong Đao thế mà lại chém đổ cả vách ngăn bên trong
Huyền Minh điện, khiến cho chiến trường lan tràn đến hư không hỗn độn.
“Nhưng ngươi cũng có tư cách rút kiếm trước mặt Tố mỗ, trình độ võ đạo của
700 trước, đúng là cũng không tệ. . .”
Trưởng Tôn Nhược Ly lại tràn đầy tức giận.
Vì kéo dài tuổi thọ, đại đa số thời gian nàng đều nằm trong trạng thái đóng
băng.
Vấn đề là ngoại trừ thời gian đóng băng ra, nàng cũng sống gần ba trăm năm
rồi, có tích lũy ba trăm năm tháng.
Lúc này lại không sánh bằng một hậu bối kém nàng mấy trăm năm!
Có người nói, gần mười năm nay nữ tử này vẫn luôn tọa trấn trong Vạn Ma
quật.
“Làm càn!”
Lúc này, mặt dây chuyền hình giọt nước nước ở trên cổ Trưởng Tôn Nhược Ly
bỗng nhiên tỏa sáng, phía sau nàng xuất hiện một đôi cánh màu trắng tuyết.
Thần Ly kiếm trong tay nàng cũng bạo phát ra kiếm khí kinh người.
Hàn pháp của nàng lập tức bay lên đến cực hạn, khiến cho thời gian và không
gian bên trong hư không hỗn độn đều bị đóng băng, chỉ đóng băng Tố Phong
Đao vào trong một khối băng.
Ngay sau đó, khối băng kia đã bị phá nát, ánh đao sắc bén kia lại bao phủ
Trưởng Tôn Nhược Ly lần nữa.
Giọng nói ngậm lấy trào phúng của Tố Phong Đao trực tiếp truyền vào tai
Trưởng Tôn Nhược Ly: “Giải phong ấn Tụ Nguyên thuật cơ à, là lời nói của ta
làm cho người thẹn quá hóa giận sao? Nhưng ngươi làm như vậy, cũng chỉ có
thể đỡ thêm vài chục đao của ta, cần gì phải chịu khổ như vậy?”

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.