Khi trở về từ Tiên Khôi các, Sở Vân Vân và Vấn Thù Y tuy sóng vai mà đi,
nhưng cả hai đều không nói một câu.
Hai người đều yên lặng, không hề có ý định giao lưu, bầu không khí lạnh lùng
lúng túng.
Hồi nhỏ, Sở Vân Vân quả thực là coi Vấn Thù Y là thần tượng, từng sùng bái
nữ nhân có thể sánh vai với Huyết Nhai Đao Quân này.
Nhưng người là sẽ thay đổi.
Hai mươi năm sau, thần tượng ở ngay trước mắt nàng, nhưng suy nghĩ của Sở
Vân Vân đã thay đổi.
Nàng chẳng những không có chút kính yêu nào với Vấn Thù Y, trái lại còn cảnh
giác và đề phòng.
Cảnh giác và đề phòng này bao gồm mọi phương diện.
Khi hai người đồng hành, Sở Vân Vân vẫn luôn nắm cột cờ to bằng cây tăm ở
trong tay áo.
Tuy nhiên, Sở Vân Vân vẫn chia ra một ít tâm tư, để nghĩ đến tình cảnh bên
trong Tiên Khôi các.
Thần Ngao Tán Nhân đúng là đã chết rồi, hắn tự chia phần lớn nguyên thần, rồi
phong ấn trong một khối Dưỡng Hồn Mộc.
Khối Dưỡng Hồn Mộc kia rất xa xưa, hẳn là đồ vật tiên thiên, sinh ra trước khi
Bàn Cổ ‘khai thiên tích địa’, cực kỳ quý giá.
Bởi vậy, hồn thể của Thần Ngao Tán Nhân có thể bảo tồn rất hoàn chỉnh.
Nhưng Thần Ngao Tán Nhân có thể duy trì tư duy sau 3700 năm, là vì hắn đã
chế tạo đầu óc của mình thành một cái pháp khí, gửi trong một bình thủy tinh
chứa dung dịch màu xanh lá.
Cái pháp khí đại não này còn thông qua các sợi kim
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-vo-khai-hoang/2420093/chuong-1424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.