“Tòa Côn?” Phong Tam nhất thời bừng tỉnh.
Tòa Côn là một loại Kình Côn lười biếng, thế tích của nó cực lỳ lớn.
Từ khi chúng sinh ra đến trưởng thành, lại đến tử vong, một đời chỉ nhúc nhích
khoảng hơn trăm lần.
Mỗi một lần chúng bơi lội, đều là ngoi lên mặt biển hô hấp. Sau một cái hô hấp
liền chống đỡ hơn 100 năm, lúc cực hạn thậm chí dài đến 300 năm.
Tòa Côn hầu như không săn mồi, hầu như tất cả thời gian đều là ngủ.
Chúng nó có thể chế tạo dòng chảy cực lớn ở dưới đáy biển, còn có thể tạo ra
lực hút đối với tất cả sinh linh, khiến cho những sinh vật dưới đáy biển tự động
chảy vào trong miệng.
Đây cũng là một loại á thần thú cực kỳ mạnh mẽ, bình thường no không có tính
nguy hiểm, chỉ khi nào giấc ngủ bị quấy nhiễu, khiến chúng ta tức giận, thì dù là
cao thủ nhất phẩm cũng phải tránh lui.
Phong Tam kinh ngạc chính là, mình là một võ tu xuất thân từ Côn Luân sơn,
thân ở nơi bế tắc như vậy, thế mà cũng biết loại á thần thú hiếm thấy như Tòa
Côn này.
Khi hai người đi vào hang động được hai mươi dặm, Phong Tam nhất thời
nhướng mày: “Đúng là Tòa Côn thật!”
Con Tòa Côn này vô cùng to lớn, chỉ chiều rộng cũng đã hơn 600 trượng, gần
bốn dặm.
Chiều dài thì tạm thời không rõ, đoán là sẽ không dưới năm mươi dặm.
Con quái vật khổng lồ đem miệng chặn ở bên trong hang, cái miệng khổng lồ
như chậu máu của nó vẫn hút các sinh linh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-vo-khai-hoang/2421821/chuong-1522.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.