Mà lúc này, trước mặt hắn chỉ còn lại một người cuối cùng.
Có lẽ người này biết trốn không thoát, hắn chỉ lạnh lùng nhìn Sở Hi Thanh
chém giết Cự linh nữ tính kia.
Giọng nói hắn lạnh lùng nghiêm nghị: “Nhớ kỹ, tên ta là Hoàng Thiên Chiêu,
Chu Viêm tộc trên Thiên Đế sơn! Hôm nay có thể kéo anh kiệt nhân tộc như
ngươi cùng về hoàng tuyền, lòng ta cũng an ủi.”
Lúc này, ngọn lửa quanh người hắn bỗng ngưng tụ lại thành một cột lửa xông
thẳng lên chín tầng mây xanh.
Thân thể của Sở Hi Thanh cũng bốc cháy vào lúc này.
Tứ chi của hắn, lục phủ ngũ tạng của hắn, đều bị ngọn lửa này thiêu đốt!
Hỏa chú?
Trong mắt Sở Hi Thanh lập tức hiện ra ý hiểu rõ.
Hoàng Thiên Chiêu này hẳn là dùng một loại năng lực huyết mạch đặc biệt nào
đó, dùng tuổi thọ làm cái giá, đổi lấy Hỏa chú này, muốn đồng quy vu tận với
hắn.
Sở Hi Thanh lại không để ý lắm.
Ngọn lửa trên người hắn lập tức biến mất.
Đồng thời, một lớp giáp vảy màu đỏ cũng xuất hiện bên ngoài cơ thể Sở Hi
Thanh.
‘Thí Thần huyết cương’ cộng thêm Hàn Phong chi pháp của Vấn Tố Y để lại
cho hắn, đủ để áp chế Hỏa chú cấp bậc nhất phẩm này.
“Tên của ngươi, còn chưa xứng để ta nhớ kỹ.”
Khi Hoàng Thiên Chiêu đang kinh ngạc và mờ mịt, Như Ý Tru Thần đao trong
tay Sở Hi Thanh đã chém ra một mảnh ánh đao hình cung.
Bồng!
Hoàng Thiên Chiêu lập tức bị Sở Hi Thanh chém ra làm đôi, nhưng cột lửa vẫn
không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-vo-khai-hoang/2452937/chuong-2099.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.