Cùng lúc đó, Mộc Thần – Linh Uy đang cưỡi trên một chiếc thuyền gỗ khổng
lồ, phi độn trong một dòng sông tràn trầy lực lượng âm minh.
Quanh chiếc thuyền gỗ còn có ba ngàn chiếc thuyền nhỏ hơn một chút, chúng
bảo vệ hai bên trái phải và chung quanh.
Lúc này, trong một khoang thuyền trên thuyền gỗ, Cửu Phượng chắp tay sau
lưng nhìn ra ngoài cửa sổ.
“Tử Hà Nại Lạc?”
Cửu Phượng nghe thấy hai chữ Nại Lạc, không khỏi nhíu chặt lông mày, nội
tâm rất không vui.
Minh Hoàng Thiên Nại Lạc vẫn luôn là cấm kỵ trong lòng nàng, là cây gai
không thể chạm vào.
Cửu Phượng áp chế tạp niệm trong lòng: “Nếu là sông Nại Lạc, có phải là có
liên quan đến Thiên Nại Lạc không? Đây chính là con đường bị mật mà U Đô
ngươi nói? Vì sao ta chưa từng nghe qua?”
U Đô chúa tể đứng cạnh Mộc Thần – Linh Uy cung kính giải thích: “Sông này
đúng là có quan hệ với Thiên Nại Lạc, ngày xưa Thiên Nại Lạc từng phải phạt
Minh hải U Đô nhiều lần, nhưng đều bị chúng ta đẩy lùi.”
“Sau đó nàng nỗ lực mở con sông Nại Lạc này, muốn trực tiếp đào thông đến
Minh hải U Đô, chiếm cứ tầng ngoài U Đô, đồng thời đưa nước Minh Hà dẫn
vào trong lãnh địa âm triều của nàng.”
“Nhưng sau đó thực lực của nàng tăng mạnh, Minh giới lại có biến cố, Thiên
Nại Lạc trực tiếp khống chế Hoàng Tuyền, con sông Nại Lạc này lại bị ý chí
Minh giới cản trở, nên Thiên Nại Lạc đã từ bỏ.”
“Dù sao số cực là chín, Minh giới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-vo-khai-hoang/2503813/chuong-2654.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.