Đinh Hỷ nói:
- Trong kế hoạch của hắn, các ông đáng lý ra đã chết ở trong tháp, chỉ tiếc là...
Đặng Định Hầu bỗng cười lên một tiếng, nói:
- Chỉ tiếc ngươi tấu xảo lại là con của Bách Lý Trường Thanh, tấu xảo là người bạn của ta, lại tấu xảo là Đinh Hỷ thông minh.
Đinh Hỷ nhìn y, ánh mắt lộ một nụ cười.
Chính ngay lúc đó, từ trong tầng thứ hai của bảo tháp bỗng vọng ra một tiếng gầm thật lớn, tiếp theo đó, ầm lên một tiếng, một phiến đá lớn bay xuống, vách tường trên tầng tháp đó đã bị lũng một lỗ lớn.
Trong lỗ hỗng đen ngòm đó, vẫn không thấy gì cả.
Đặng Định Hầu thay đổi sắc mặt:
- Bách Lý Trường Thanh đâu rồi? Lúc ngươi ra đây, có thấy y ở đâu không?
Đinh Hỷ lắc lắc đầu.
Đặng Định Hầu lại hỏi:
- Có phải hiện giờ y đang giao thủ với tên Ngũ tiên sinh ấy không?
Đinh Hỷ lại lắc lắc đầu, gương mặt cũng lộ vẻ nghiêm trọng.
Đặng Định Hầu nói:
- Chúng ta cũng không nên đứng đây nhìn, có phải ỵ..
Y nói chưa dứt lời, trên tháp lại có tiếng la nhỏ, rồi một tiếng gầm lớn, xuống tới lầu thứ hai.
Tiếp theo đó, một tiếng ầm nữa lại vang lên, một phiến đá lớn nữa lại rớt xuống, cơ hồ đụng vào người bọn họ.
Tuy bọn họ không thấy tình huống trong tháp ra sao, có điều trên tháp hai tay cao thủ đang giao chiến với nhau, vũ công cao cường, sức lực hung mãnh, không cần thấy cũng tưởng tượng được ra.
Vũ công của Bách Lý Trường Thanh tuy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-vuong-thuong/1224022/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.