C ổ xe ngựa còn đang đứng đợi phía ngoài, nhưng gã đánh xe đã đi đâu mất.
Đinh Hỷ nhảy lên chỗ đánh xe, rút cây roi ngựa ra, Đặng Định Hầu đành phải để cho y ngồi trước.
Y biết Đinh Hỷ nhất định biết đánh xe, nhưng y không ngờ Đinh Hỷ đánh xe còn gấp rút hơn cả đứa bé muốn đi tiểu.
Cổ xe chạy như điên cuồng ra ngoài thành.
- Chúng ta đang đi đâu đây?
- Tìm một nơi để ngủ.
- Ngoài thành có chỗ ngủ?
- Trong xe này, có thể ngủ được hai người.
Đặng Định Hầu thở ra, y chẳng nói gì nữa. Có những người trời sinh ra có bản lãnh làm cho người khác đi theo mình, Đinh Hỷ chính là hạng người đó.
Nếu như ai gặp phải hạng người đó, họ cũng đành phải ngủ trên xe giống như y.
Xe ra khỏi thành lại càng chạy nhanh. Đinh Hỷ vênh mặt lên, Đặng Định Hầu cũng đành phải nhắm mắt lại, hai người hiển nhiên đều có tâm sự trong lòng.
Nào ngờ Đinh Hỷ lại mở miệng hỏi trước:
- Tại sao ông không nói gì vậy?
Đặng Định Hầu cười cười nói:
- Ta đang nghĩ...
Đinh Hỷ hỏi:
- Nghĩ gì?
Đặng Định Hầu nói:
- Nghe nói bên hắc đạo cũng có rất nhiều người tổ chức liên minh với nhau, để đối phó với Khai Hoa Ngũ Kỳ.
Đinh Hỷ nói:
- Đúng vậy.
Đặng Định Hầu nói:
- Từ khi Nhạc Lân chết tới giờ, dĩ nhiên bọn họ lại càng muốn tiến hành chuyện này lẹ hơn nữa.
Đinh Hỷ nói:
- Đúng vậy.
Đặng Định Hầu nói:
- Tổ chức liên minh này, nếu đụng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-vuong-thuong/1224034/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.