Editor: ChiMy
Cho dù tối hôm qua cô cầu xin như thế nào, anh vẫn kiên trì muốn cô phá bỏ đứa bé, nét mặt lạnh lùng làm cho trái tim cô băng giá, nhất thời, cô cảm thấy mấy ngày liên tục ôn tồn và triền miên cũng chỉ là một giấc mộng, anh hoàn toàn không yêu mình, tất cả đều là giả!
Buổi sáng tỉnh lại, cô cho rằng tối hôm qua chỉ là một cơn ác mộng, lúc đang tự trấn an bản thân thì nhận được một tin nhắn: nghe lời, hôm nay đừng đi làm, đi bệnh viện phá thai, anh đã chuyển tiền vào tài khoản của em.
Những lời này giống như băng đá, làm cô lạnh thấu tim gan, cô không nhịn được run lên một hồi, đưa tay sờ về phía bụng của mình, nơi này, có một sinh mạng nhỏ, cô rất muốn sinh nó ra, nhưng ba nó không cần nó, cô chỉ có thể nhẫn tâm bỏ nó.
Thật ra thì, cô không muốn chút nào, không muốn. . . . . .
Ở nhà một mình ngẩn người cả một buổi sáng, cứ ôm đầu gối co rúc ở trên ghế sa lon như vậy, duy trì một tư thế, không nhúc nhích, cô rất muốn khóc, nhưng lại không khóc nổi, cứ ngồi đó ngây ngốc như vậy, như một con búp bê không biết buồn đau.
Buổi chiều, cô mới lấy can đảm đến bệnh viện, giây phút nằm ở trên bàn mổ kia, nước mắt của cô giống như thủy triều, chảy mãi không hết, không ai có thể giúp cô, không ai có thể hiểu rõ nỗi đau của cô.
Cô giống như con cá nằm trên thớt, mặc người chém giết,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-anh-chi-thuong-em/1749253/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.