Đằng Cận Tư ôm chặt người trong ngực hơn, đúng vậy! Anh còn có cô, cô là bà xã của anh, là người làm bạn cả cuộc đời anh, từ nay về sau, anh không bao giờ là người cô đơn nữa.
Vì vậy hơi ngoài ý muốn, hai người bất đắc dĩ kết thúc du lịch trăng mật sớm, cả đêm ngồi trên máy bay tư nhân bay về thành phố C, trên máy bay, Đằng Cận Tư nói Lương Chân Chân đừng kể chuyện đã gặp người phụ nữ kia ở Thụy Sĩ cho bà nội, thân thể bà không khỏe, không thể bị kích động hay bị bất kỳ kích thích gì.
“Ừ, yên tâm đi, em sẽ không nói với bà nội, nhưng anh..” (thật sự không có chuyện gì sao?) Lương Chân Chân muốn nói lại thôi, thật ra thì cô lo lắng nhất lại là anh, mặc dù anh không nói gì, nhưng sắc mặt của anh lại không tốt.
Hơn nữa, dù chuyện này xuất hiện trên người nào, tâm tình sẽ kém đến cực điểm, mẹ ruột của mình đã vứt bỏ mình rời đi sớm như vậy, không quan tâm mình nhiều năm như vậy, lại còn xây dựng gia đình với người đàn ông khác, sinh con gái, mặc dù chồng qua đời, nhưng người một nhà sống vô cùng hạnh phúc.
Đổi lại là cô, trong lòng nhất định sẽ vô cùng khó chịu, khái niệm mẹ và cha không giống nhau, tình huống của cô rất khác a Tư, so sánh như vậy, nàng còn hạnh phúc hơn a Tư nhiều.
Ít nhất, không phải cha cô không thương mẹ cô, cũng không phải không cần các cô, chỉ vì bị hiểu lầm nên mới trì hoãn nhiều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-anh-chi-thuong-em/1749268/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.