"Tôi khát nước, muốn uống nước." Lương Chân Chân chỉ ly nước trên bàn, cố ý nói sang chuyện khác.
Đằng Cận Tư đứng dậy bưng ly nước qua, bên môi nở một nụ cười xấu xa, trực tiếp uống vào miệng, thấy Lương Chân Chân trợn mắt há mồm, anh không nghe thấy mình nói muốn uống nước sao? Quá. . . . . . ( phận rồi ! )
"Ưmh. . . . . ." Trong lòng Lương Chân Chân đang mắng anh, kết quả miệng bị chặn lại, anh. . . . . . anh vậy mà dùng miệng bón cô uống nước!
Chỉ khoảng một phút, Đằng Cận Tư buông môi của cô ra, giọng nói khàn khàn hấp dẫn, "Uống ngon không?"
"Không ngon." Lương Chân Chân tức giận trợn trừng mắt nhìn anh, "Tôi mệt rồi, muốn ngủ." Vừa nói vừa làm bộ như rất buồn ngủ, cánh tay không thể nhúc nhích thật khó chịu, thật chán, ăn cơm đi vệ sinh đều cần người khác giúp một tay, tuy nói hai người đã tiếp xúc thân mật rất nhiều lần, nhưng vẫn cảm thấy ngại ngùng khi anh cởi quần giúp mình đi vệ sinh.
Vấn đề quan trọng hơn đã tới, trước khi ngủ phải rửa mặt, bác sĩ dặn dò hai ngày nay không thể tắm, chỉ có thể lau cơ thể, sau khi lau xong còn phải xức thuốc, vừa suy nghĩ đã cảm thấy thật xấu hổ.
"Ừ, anh đi lấy nước." Đằng Cận Tư để chăn xuống, đứng dậy đi vào phòng tắm bưng một chậu nước nóng tới đây, giúp nai con cởi áo ngủ ra, thì bị cô kháng nghị, "Chờ một chút! Tôi. . . . . . Có một điều kiện, anh phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-anh-chi-thuong-em/1749318/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.