Sáng ngày hôm sau, Lương Chân Chân rời giường liền phát hiện mình mang theo hai con mắt gấu mèo dọa người, cho dù dùng phấn mắt hay kem chống nắng đều không thể che vết đen dày đặc, kêu rên một tiếng, trong lòng hận chết Đằng Cận Tư, đều bởi vì anh, làm hại mình buổi tối không ngủ được, lăn qua lộn lại như vậy trông trời sáng, khiến cho hôm nay cô không có cách nào ra cửa gặp người rồi.
Nhưng mà, hôm nay cô phải ra ngoài đi làm, lúc ăn bữa sáng, Diệp Lan nhìn chằm chằm con gái một lúc lâu, “Bé Chân, tối hôm qua con ngủ không ngon? Nhìn quầng thâm mắt này, giống như mắt gấu mèo.”
“Mẹ Diệp, tối hôm qua con phát hiện một bộ phim truyền hình đặc biệt đẹp mắt, sau đó liền ôm máy tính quên thời gian, cho nên…” Lương Chân Chân dí dỏm dụi dụi mắt, giống như nói để kết thúc chuyện này.
“Con bé này, phim truyền hình có thể xem lại vào hôm sau, thân thể mới quan trọng nhất.” Diệp Lan cưng chiều nhìn con gái.
Lương Chân Chân đổ sữa đậu nành vào ly, đi tới ngồi xuống bên cạnh Diệp Lan, thân mật kéo cánh tay của bà, “Mẹ Diệp, bộ phim truyền hình đẹp mắt giống như thuốc độc, sẽ khiến cho mình nghiện, một khi đã dính vào là không thể cứu vãn được! Cho nên, con quyết định sau này sẽ kiềm chế một chút.”
Cô vừa nói vừa gặm bánh bao nhỏ, sau đó liếc nhìn đồng hồ, cuống quýt đứng dậy, “Mẹ Diệp, con đi làm, bye bye.”
Diệp Lan cười hiền lành: “Ừ, mau đi đi.”
Đi ra cửa phòng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-anh-chi-thuong-em/1749342/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.