“Ưmh…” Lương Chân Chân khẽ nhếch môi đỏ mọng nũng nịu hừ một tiếng, âm thanh kéo dài thật dài, ngọt đến chảy nước.
Trong con ngươi đen như mực của Đằng Cận Tư lập lòe nhiều đốm lửa nhỏ, cúi người ngậm viên anh đào ướt át tươi đẹp, lưỡi trơn trượt lượn vòng quanh trái nhỏ, trêu chọc, cho đến khi người nào đó “A a” ra tiếng, hình như không chịu nổi cả hai loại kích thích, nhưng anh vẫn không quan tâm như trước, đầu lưỡi bắt đầu di chuyển xuống dưới, linh hoạt lật, liếm, liếm cho đến khi đẫy đà trước ngực cô ướt át toàn bộ, ngứa, tê tê, trong phòng mở nhiệt độ rất thấp, trên người hai người đều không một mảnh vải, khó tránh khỏi sẽ thấy từng đợt lạnh lẽo đánh tới, da thịt Lương Chân Chân lộ ra trong không khí nổi lên từng viên bi nhỏ, lạnh đến mức cô ra sức chui vào trong lòng anh, theo bản năng tới gần nguồn nhiệt ấm áp.
Phía dưới của cô đã chảy ra chất lỏng rồi, bên trong dần thích ứng với sự tồn tại của một ngón tay. Đằng Cận Tư vừa liếm láp quả hạch đứng thẳng, vừa dùng mu bàn tay xoay tròn ma sát, tìm kiếm một chút, thấy hơi thở hổn hển không đều đặn của cô, bên môi nhếch lên nụ cười ranh ma xấu xa, đổi thành cong lại. Đối với ai đó mà nói, ngón tay của người nào đó càng thêm linh hoạt, cô đâu chịu được, tiếng ngâm nga đứt quãng mềm mại đáng yêu, thỉnh thoảng bật ra từ trong miệng nhỏ của cô.
Anh mang tư tưởng xấu lướt tinh tế trong hành lang kia,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-anh-chi-thuong-em/1749351/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.