Trong nháy mắt bước vào cửa, Lương Chân Chân chỉ cảm thấy chuyện cũ tái diễn lần nữa, ngón tay không tự chủ siết chặt váy, cô phải cố gắng bao nhiêu mới đi vào đây được.
Liếc mắt nhìn người đàn ông đang nhìn ra ngoài cửa sổ đưa lưng về phía cô, anh luôn luôn mặc đồ màu đen, cũng chỉ có anh mới có thể tôn hết vẻ đẹp của màu đen, lúc anh im lặng đứng yên cả người toả ra sự lạnh lùng và uy nghiêm, nghe được tiếng bước chân, anh xoay người lại, thấy Lương Chân Chân đứng ở cửa không bước lên, trong mắt thoáng qua một tia phức tạp, nhất định nai con đang nhớ lại chuyện không vui ba năm trước đây.
Anh biết buổi phỏng vấn hôm nay là công việc của nai con, ngay sau đó nhịn ý muốn trong lòng xuống, không nói lời nào ngồi xuống ghế sa lon, chỉ vị trí đối diện, "Không phải muốn phỏng vấn sao? Có thể bắt đầu."
Lương Chân Chân chần chờ một giây, liền đi tới đây, ung dung ngồi xuống đối diện anh, lấy máy ghi âm và laptop ra, lúc chuẩn bị mở miệng, nhìn thấy người đàn ông ở đối diện đang ưu nhã pha trà ở đó, "Uống trà hay uống cà phê?"
"Trà." Mặc dù sống ở nước Mĩ ba năm, nhưng Lương Chân Chân vẫn chung thuỷ với lá trà, cô thích cái cảm giác đắng chát khi vào miệng, cảm giác ngọt ngào khi xuống cổ họng, nhất là trà ngon thượng hạng, có thể cảm nhận được vị ngon trong đó.
Đằng Cận Tư nâng mắt nhìn cô một cái, vốn anh cho rằng cô sẽ uống cà phê, một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-anh-chi-thuong-em/1749390/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.