Thứ hai, Lương Chân Chân đi làm như thường, buổi chiều hôm trước một mình cô múa gần ba giờ đồng hồ ở phòng vũ đạo, cho đến khi cả người không còn sức, té ở trên sàn nhà sáng bóng, cô cứ nằm trên mặt đất chừng nửa giờ đồng hồ mới đứng dậy thay quần áo, dường như rất lâu rồi cô chưa từng thoải mái như vậy, vẫn còn nhớ lần múa đợt trước đã cách bây giờ hơn một năm, trong quá trình múa cô dùng ngôn ngữ của thân thể để phóng thích toàn bộ cảm xúc của bản thân, không biết bao nhiêu lần, cho đến khi mình mệt mỏi không cử động được nữa, cũng không suy nghĩ được nữa, chuyện này sẽ thành quá khứ.
Đây cũng chính là cách giải toả đặc biệt của cô, bởi vậy khi còn nhỏ cô không có thời gian để buồn khổ, sau khi học xong mỗi một phút mỗi một giây cô đều dành cho việc học nhảy múa, cho nên mỗi lần bị người khác ức hiếp, tâm trạng không tốt thì cô sẽ thúc giục bản thân tập múa hết lần này đến lần khác, lâu ngày, đã hình thành thói quen này, vẫn bầu bạn với cô vài chục năm.
Dù chỉ múa đơn, cô cũng có thể làm được rất tốt.
Mở lịch làm việc, cô nhìn công việc hôm nay của mình, phải ra ngoài với một vị tiền bối, sau đó trở về viết bản thảo phỏng vấn, một tuần mới đã đến, bắt đầu bận rộn rồi đây.
Lương Chân Chân, cố gắng lên! Không thể bị bất kỳ khó khăn nào đánh ngã! Trong lòng cô tự nhủ.
Cầm cốc đi lấy nước, làm cho mình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-anh-chi-thuong-em/1749424/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.