Đằng Cận Tư nhìn chăm chú cô mấy giây liền xoay người đi ra ngoài, lấy điện thoại di động ra bấm số của Nam Cung Thần.
【 Cậu chủ, cậu có dặn dò gì? 】 Nam Cung Thần lập tức chân chó (nịnh nọt ) hỏi.
"Điều tra cho tôi người phụ trách ở đài truyền hình là ai, hẹn người đó nói chuyện một chút. . . . . ." Đằng Cận Tư dặn dò cặn kẽ một lần.
Nam Cung Thần gật đầu 【 Cậu chủ yên tâm, chuyện này nhất định tôi sẽ bí mật làm. 】
"Ừ." Đằng Cận Tư gật đầu một cái, anh tin tưởng Nam Cung Thần sẽ làm tốt chuyện này, sau khi cúp máy đẩy cửa đi vào, phát hiện nai con đã nhắm mắt lại ngủ, rất rõ ràng không muốn nói thêm một câu nào với anh.
Anh từ từ đến gần giường, nhẹ giọng nói: "Nai con, anh biết bây giờ trong lòng em rất oán hận anh, ba năm nay cả ngày lẫn đêm giây phút nào anh cũng nhớ đến em, có lẽ đây là do ông trời trừng phạt anh! Trừng phạt anh không tin tưởng em."
Sau khi nói xong anh khẽ cúi người, đặt một nụ hôn ở trên trán của Lương Chân Chân, "Nai con, nghỉ ngơi thật tốt."
Nghe được tiếng bước chân rời đi, âm thanh khép cửa lại, dường như lông mi của người ngủ trên giường khẽ run mấy cái, mở mắt ra, nhìn chằm chằm trần nhà kinh ngạc ngẩn người, trong lòng có một loại cảm giác nói không rõ.
******
May mắn lần này vấn đề không lớn, chỉ là ăn quá nhiều, cho nên dẫn đến tình trạng dạ dày khó chịu và
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-anh-chi-thuong-em/1749477/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.