Càng đến gần cửa phòng bệnh, sợ hãi trong lòng Lương Chân Chân càng bộc phát mãnh liệt, không biết vì sao, cô đột nhiên hơi sợ gõ mở cánh cửa kia, chần chừ hai phút, cô vẫn giơ tay lên.
Vài giây sau, bên trong truyền đến một âm thanh yếu ớt mệt mỏi, “Vào đi.”
Trong nháy mắt cổ họng Lương Chân Chân nghẹn ngào, đây là giọng nói của mẹ Diệp sao? Sao nghe già nua vậy? Trong nháy mắt, ngũ vị tạp trần trong lòng cô tuôn ra, nhẹ nhàng đẩy cửa.
Diệp Lan nằm trên giường vài ngày liên tiếp, gân cốt toàn thân đã mềm nhũn, nhân dịp hôm nay khá hơn một chút, lqd liền xuống giường đi vòng vòng, rót cho mình ly nước, nghe thấy người gõ cửa còn tưởng y tá đến tiêm cho mình.
Vậy mà, lúc cửa mở ra, trong nháy mắt cả người bà tê dại, ba năm trước đây khi bà nhìn thấy tờ báo đã kinh ngạc đến tột đỉnh, không hiểu vì sao con gái lại có thể nằm chung trên một giường với con trai, còn bị chụp ảnh, mà tin bài phía dưới lại càng ô uế không chịu nổi, cô con gái vô cùng khéo léo trong hình dung của bà thành người phụ nữ lẳng lơ phóng đãng, nói con bé leo lên giường của rất nhiều đàn ông, nói con bé đê tiện không biết xấu hổ cùng các từ ngữ khó nghe cũng được sử dụng, bà vốn không tin những thứ này đều là thật, trước tiên gọi điện thoại cho con trai, hỏi thằng bé coi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Bà nhớ rõ dáng vẻ ôm đầu khổ sở của thằng bé, càng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-anh-chi-thuong-em/1749492/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.