Thẩm Ninh không cãi được, cô tự tiện ngủ trên giường của anh, còn có thể cãi được sao? Thẩm Ninh xấu hổ, vội vội vàng vàng rời khỏi Hoàng Đăng.
U U ngáp một cái nhìn sang anh.
"Papa cứ để mami đi như vậy sao?"
"Con có đói không? Tự nhiên ba thấy đói quá, chúng ta kiếm gì ăn nhé."
U U thấy tâm trạng ba mình tốt như vậy cũng không nói gì thêm, trực tiếp năm xuống ngủ tiếp thay cho câu trả lời.
Thẩm Ninh về đến nhà liền mất ngủ cả đêm, cô ôm gối lăn qua lăn lại vẫn không thể ngủ nội.
Sáng hôm sau liền vác đôi mắt gấu trúc xuống dưới nhà.
Lệ Tử Ngôn vừa nhìn liên giật mình, hỏi cô có phải bị ai đánh không.
Lệ Tiêu Băng biết hôm qua Thẩm Ninh đến đón U U, lại còn được lên tầng 48 của Hoàng Đăng thì vô cùng ghen tị.
Không lẽ là Thẩm Ninh đã bắt đầu rung động với Lăng Mặc rôi, cô ta không thể để chuyện này tiếp tục xảy ra.
Ăn sáng xong, Lệ Tiêu Băng chủ động cùng cô đi dạo sau vườn.
Đi được một đoạn, cuối cùng cũng không nhịn được mà bắt đầu nói.
"Dạo này chị thân với Lăng Mặc thật đấy.
Không như em, anh ấy chẳng thèm để ý gì cả".
"Cũng không thân lắm đâu." Thẩm Ninh miễn cưỡng cười một cái.
"Lăng Mặc vừa giàu có vừa đẹp trai, những cô gái muốn gả cho anh ấy nhiều không đếm xuể.
Chỉ là anh ấy cố chấp yêu mẹ của U U nên mới từ chối tất cả."
Thấy sắc mặt của Thẩm Ninh dân không vui, Lệ Tiêu Băng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-anh-o-day/642322/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.