- Oan quá!! Oan quá lão đại. Tôi có mười cái lá gan cũng không dám làm.
- Không phải anh chẳng lẽ tôi tự phá ông xã yêu dấu cũng tôi~~
- Ôi ! Tôi nhớ ra tôi với Khanh có việc gấp. Tạm biệt. - Mạnh Kiệt kéo người trốn.
Hắn tất nhiên biết là do cô làm hết nhưng thấy cô vui như vậy để hai người đó uất ức xíu có là gì.
Vậy mà ai kia cứ tưởng mình diễn tốt gạt được hắn. Cái đuôi cũng sắp cong lên đến tận trời. Tí ta tí tởn quay sang hắn cười.
Hắn mỉm cười vuốt tóc cô. Trong mắt đầy sự cưng chiều. Cô chợt nhớ ra mình còn chưa lau mặt xong cho hắn mà lo cãi nhau liền lấy khắn lau nhẹ cho hắn.
Cô vừa lau vừa nghĩ giải quyết ả như thế nào. Cô vùi đầu vào lòng hắn xin :
- Ông xã~~~ em muốn đi làm.
- Chỗ thư kí còn trống kìa.
- Hông chịu ! Vậy chẳng khác gì tự lấy tiền trong nhà. Em muốn việc khác.
- Sao hôm nay nỗi hứng vậy ?
- ....... Chán quá nên muốn đi làm.
- một là làm thư kí, hai là ngoan ngoãn ở nhà làm Hàn phu nhân đi.
- Huhu em hết tiền mới đi làm mà
- ....
- Hết tiền xài rồi mà ..
- Mấy cái thẻ kia đâu ?
- Mất hết rồi.
- Lát anh đưa cái khác.
- Hông chịu!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-dai-nhan-cua-tong-tai-the-no/15765/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.