Thành phố buổi sáng rất tấp nập, xe cộ qua lại không dứt. Bắc Kinh là thành phố xô bồ và nhộn nhịp, cái nhộn nhịp này dù sao cũng đã nhìn quen mắt, khi nó vắng lặng lại một chút lại thấy khó chịu.
Vu Tình ngồi trong phòng khách, vẻ mặt cực kì thư thái, mắt chăm chăm vào ti vi, tay lại bóc một miếng quít cho vào miệng. Hiện tại cô đang rất vui vẻ, đã có thể nắm thóp được một người đàn ông, lại còn là người đàn ông ưu tú mà cô đã yêu từ lâu, tâm trạng có vài phần kích động.
Ding dong.
Chuông cửa vang lên, Vu Tình bật dậy khỏi ghế, tay sửa sang lại tóc một chút, chỉnh chỉnh lại cái váy do nằm trên ghế nên bị nhăn, môi nở một nụ cười tươi tắn, cô hít sâu một hơi, niềm nở mở cửa.
Đường Diệc Thành đứng đó, vẻ mặt âm trầm khó đoán, nhưng có thể thấy anh rất không vui, Vu Tình lại không để ý lắm, định cất lời, lại bị một bàn tay nắm ngay cổ, âm thanh nào cũng không phát ra được còn có vài phần khó thở.
"Vu Tình, có phải cô rất thích thử thách người khác không?" Đường Diệc Thành siết tay một chút nhấc cả Vu Tình lên, chân cô ta nhón nhón nổi cả gân xanh gân đỏ. Ngón tay cào cài tay anh tạo ra các vết đỏ đỏ chói mắt "Vu Tình, tôi cảnh cáo cô, tôi không phải người để cô đụng vào, càng không để cô đụng đến cô ấy, nếu cô ngoan cố như vậy, tôi nhất định sẽ phá tan tất cả của cô"
Vu Tình sắp ngất, liền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-dai-nhan/1219485/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.